Đôi Lúc Tôi Nói Dối

Tác giả: Alice Feeney

Dịch giả: Khánh Nhiên

Nhân vật chính là Amber, cô bị nằm bất động trong bệnh viện nhưng bộ não vẫn hoạt động. Cô vẫn nghe được những gì đang diễn ra xung quanh và cố gắng nhớ lại nguyên nhân nào khiến cô phải nằm một chỗ như vậy. Nghe là thấy khủng hoảng tâm lý cỡ nào rồi đó, và tác giả truyền tải khá thành công cảm giác tồi tệ mà Amber phải trải qua trên giường bệnh.

Không thuần trinh thám phá án, tác phẩm thiên về tâm lý nhân vật, dữ kiện để dẫn đến những sự việc diễn ra xung quanh nhân vật.

Được kể với 3 giai đoạn đan xen nhau: hiện tại, ngày xảy ra sự việc và quá khứ lúc nhân vật chính khoảng 10 tuổi. Mặc dù đan xen liên tục nhưng với mình cách kể chuyện khá trơn tru và dễ chịu.

Xung quanh cô là Paul, chồng hiện tại; Claire, cô em gái và một nhân vật bí ẩn luôn xuất hiện bên giường bệnh của Amber.

Bên cạnh những thắc mắc về sự thật câu chuyện đằng sau tai nạn của Amber, tác giả còn gửi gắm câu chuyện về mối quan hệ gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, vợ chồng. Mọi thứ có thể do bẩm sinh, nhưng một số có lẽ hình thành do môi trường và hoàn cảnh.

Hẳn vì cô đã “cảnh báo” từ đầu là “đôi lúc tôi nói dối” nhưng dù dè chừng đến đâu mình cũng sẽ đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Mình đã không ngần ngại nhắc đến bà mẹ Việt Nam anh hùng khi vào 1 chương mới. Ôi Amber à, kể nhiều đến thế cô tính dắt mũi chúng tôi đi đâu hả cô gái? Điều gì cô nói là thật và điều gì là dối?

Xem thêm:   Arsene Lupin - Người đàn bà bí ẩn

Không thể phân tích nhiều vì sẽ spoil hết mất. Giống như admin đã nói, cứ đọc từ từ và cảm nhận câu chuyện thôi. Và mình sẽ đọc lại lần nữa để phân loại sự thật. Haha.

Một lần nữa cám ơn page đã giúp mình có 1 món quà hài lòng đến vậy.

Related Posts