Truyện Ngắn Cho Bé – 31 Truyện Ngắn Hay Nhất Ba Mẹ Phải Đọc Cho Bé

Đọc truyện ngắn cho bé là một trong những phương pháp dạy con mang lại nhiều lợi ích. Bé vừa phát triển khả năng ngôn ngữ vừa hiểu được ý nghĩa của các truyện. Dưới đây là tổng hợp 15 truyện ngắn cho bé hay được nhiều phụ huynh kể cho các bé mỗi ngày. Các bố mẹ hãy đọc cho bé nhà mình mỗi tối nha.

Truyện ngắn cho bé số 1 Chú chim vô duyên

Có một chú chim không thích ngủ trưa, cứ giờ ngủ trưa là nó lại bay đến trang trại ngay gần đó và cố tình hót suốt để trêu đám cừu và đám bò sữa:

” Lêu lêu đồ bò sữa ục ịch”

” Cừu ơi sao mà suốt ngày khoác lên mình bộ lông dày thế, nóng quá, nóng quá!”

Đám cừu và đám bò sữa tức lắm nhưng không làm được gì nó vì chim đậu ở tít trên cành cây cao.

Một hôm nọ, khi con chim đang mải mê trêu đám cừu và bò mà không ngờ có một con đại bàng lớn đang định vồ lấy nó. May mà có đám cừu và bò rống lên để báo hiệu, con chim nọ liền cất cánh thật nhanh để trốn con đại bàng.

Từ lần đó, con chim rất hối hận và không trêu ai kiểu đó nữa.

Truyện ngắn cho bé số 2: Sự tích hoa cúc trắng

Ngày xưa có một cô bé sống cùng mẹ trong một túp lều tranh dột nát nhưng đó là một bé gái vô cùng hiếu thảo.

Ngày xưa có một cô bé sống cùng mẹ trong một túp lều tranh dột nát nhưng đó là một bé gái vô cùng hiếu thảo. Thật không may mẹ của cô bé lại bị bệnh rất nặng nhưng vì nhà nghèo nên ko có tiền mua thuốc chữa, và cô bé vô cùng buồn bã.

Truyện ngắn cho bé số 2: Sự tích hoa cúc trắng

Một lần đang ngồi khóc bên đường bỗng có một ông lão đi qua thấy lạ bèn đừng lại hỏi khi biết sự tình ông già nói với cô bé :

– Cháu hãy vào rừng và đến bên gốc cây cổ thụ to nhất trong rừng hái lây một bông hoa duy nhất trên đó. Bông hoa ấy có bao nhiêu cánh thì tức là mẹ cháu sống được bằng đấy ngày.

Cô bé liền vào rừng và rất lâu sau mới tìm thấy bông hoa trắng đó. Phải khó khăn lắm cô mới trèo lên được để lấy bông hoa, nhưng khi đếm chỉ có một cánh hai cánh ba cánh bốn cánh. Chỉ có bốn cánh hoa là sao chứ? Chẳng nhẽ mẹ cô chỉ sống được bàng đấy ngày thôi sao? Không đành lòng cô liền dùng tay xé nhẹ dần từng cánh hoa lớn thành những cánh hoa nhỏ và bông hoa cũng theo đó mà nhiều cánh dần lên nhiều đến mức không còn đếm được nữa. Từ đó người đời gọi bông hoa ấy là bông hoa cúc trắng để nói về lòng hiếu thảo của cô bé đó dành cho mẹ mình.

Sự tích bông hoa cúc trắng là một truyện ngắn ý nghĩa cho bé – Các phụ huynh cũng có thể tham khảo video truyện ngắn hay cho bé này bên dưới.

  • Truyện Cho Bé 1 Tuổi – 4 Truyện Bố Mẹ Nên Kể Cho Bé Mỗi Đêm

Truyện ngắn hay cho bé – Truyện Cậu bé và bó củi

Truyện ngắn cho bé số 7: Chú chồn lười học

Chồn mướp sống ở khu rừng thông, vì là con một nên cậu được cha mẹ cưng chiều vô cùng. Tới tuổi đi học rồi, nhưng Chồn mướp vẫn không chịu đến trường, cứ lo rong chơi. Bố mẹ cưng quá nên Chồn sinh hư, khuyên bảo mấy cậu cũng không nghe, còn cãi lại nữa. Chồn rủ Nhím đi chơi, nhưng Nhím từ chối vì phải lo đi học. Cả Thỏ và Sóc cũng vậy.

Chồn phải đi chơi một mình, mải ham bắt bướm nên càng lúc càng đi lạc vào trong rừng. Chồn tìm đường ra ngoài, nhưng không biết chữ nên không đọc được bảng chỉ dẫn. Cậu ngồi xuống vừa khóc vừa hối hận, nếu chịu khó đi học biết chữ thì bây giờ đâu phải như thế này.

Đúng lúc đó thì bác Sư Tử xuất hiện, chồn tưởng mình sắp bị ăn thịt nên quỳ lạy xin tha mạng. Bác Sư Tử bảo: “Ta chỉ muốn giúp cháu thôi, vì cháu không biết chữ chứ gì?” Chồn gật đầu. Được bác Sư Tử khuyên răn và chỉ đường, Chồn mừng lắm và nhất quyết từ nay phải đi học.

  • Truyện Cho Bé 4 Tuổi – Bốn Truyện Nuôi Dưỡng Tâm Hồn Trẻ Mỗi Tối.

Truyện ngắn ý nghĩa cho trẻ số 8: Thỏ hồng chảnh chọe

Xưa thật xưa, trên hòn đảo nọ có rất nhiều động vật, chim chóc sinh sống, trong đó có gia đình nhà Thỏ Hồng. Khi Thỏ Hồng đến tuổi đi học, mẹ sắm cho Thỏ Hồng một chiếc cặp màu vàng thật xinh. Mỗi ngày, Thỏ Hồng phải băng qua một con suối nhỏ để đến trường. Thỏ Hồng rất xinh xắn, nhưng lại không hòa đồng chút nào. Nó tự đặt ra quy định là chỉ những bạn có cặp đẹp mới được chơi chung với nó. Cả lớp chỉ có Nhím Bông và Mèo Vàng có cặp đẹp nên được kết bạn với Thỏ Hồng.

Sau kỳ nghỉ hè, lớp học của Thỏ Hồng có thêm bạn Khỉ Nâu. Vui tính và nhiệt tình, Khỉ Nâu nhanh chóng kết bạn với mọi người. Mấy lần thấy nhóm Thỏ Hồng chơi đùa, Khỉ Nâu mon men đến xin chơi cùng, nhưng đáp lại chỉ là những cái lắc đầu:

– Trông bạn xấu xí quá, lại không có cặp đẹp nữa. Bọn mình không thích chơi với bạn đâu.

Khỉ Nâu nghe vậy buồn lắm.

Một hôm, Thỏ Hồng tạm biệt hai cô bạn của mình là Nhím Bông và Mèo Vàng rồi ra về. Đi đến chiếc cầu gỗ bắc vào làng Thỏ Hồng mới phát hiện chiếc cầu đã bị cuốn trôi đi mất. Thỏ Hồng bèn chạy đi tìm Nhím nhờ giúp đỡ, Nhím bảo:

– Tớ yếu lắm, chẳng giúp gì được cậu đâu.

Thỏ chạy sang nhà Mèo Vàng cũng bị từ chối:

– Tớ chẳng biết giúp cậu thế nào.

Buồn bã và thất vọng, Thỏ Hồng đi ra bờ suối ngồi khóc. Đúng lúc ấy, Khỉ Nâu đi đến thấy vậy liền hỏi:

– Có chuyện gì vậy, sao bạn ngồi đây khóc?

Thỏ Hồng vội kể cho Khỉ Nâu sự việc, nhưng không hy vọng là Khỉ Nâu sẽ giúp mình. Nào ngờ, Khỉ Nâu đăm chiêu một lúc rồi bảo:

– Mình có cách này. Mình sẽ cõng bạn trèo lên cây, chuyền về phía đầu con suối. Ở đó một cây đa rất to, chúng ta sẽ men theo nhánh cây để qua bờ bên kia.

Thỏ Hồng gật đầu ngay lập tức. Hai người bạn nhanh chóng làm theo cách Khỉ Nâu bày để qua suối.

Khi đến bờ bên kia, Thỏ Hồng áy náy nói với Khỉ Nâu:

– Tớ xin lỗi vì đã chê bai cậu và không cho cậu chơi cùng. Cậu đồng ý làm bạn với tớ nhé.

Khỉ Nâu xoa xoa đầu rồi vui vẻ đồng ý. Hai người bạn nắm tay nhau ra về và từ đó luôn khắng khít thân thiết.

Bài học cho bé: Bạn bè tốt không chỉ đến với bé trong những lúc vui chơi, mà còn sẵn sàng chia sẻ và giúp đỡ nếu bé gặp khó khăn. Vì thế khi chọn bạn. bé đừng chê bai vẻ ngoài xấu xí hay thua kém của bạn mà nên xem bạn có tốt tính hay không nhé.

Truyện ngắn cho bé số 10: Thỏ con thích nói dối

Thỏ Con có tính nghịch ngợm, thường hay gạt mọi người. Bạn bè khuyên hoài nhưng vẫn không chừa.

Hôm nọ, Thỏ vào rừng tìm hạt dẻ nhưng không có, định bày trò lừa gạt mọi người cho vui. Thỏ giả vờ hớt hãi chạy ào ra la lớn: “Bà con ơi! Cứu! Cứu cháu! Sói ăn thịt cháu kìa!”

Mọi người nghe vậy liền chụp lấy cuốc, cào, chạy vào trong để vây bắt Sói. Nhưng chẳng thấy Sói đâu mà chỉ thấy Thỏ cười toe toét, trêu chọc mọi người bị mắc lừa. Tin đến tai Sói, hắn tức tối bảo rằng: “Đã vậy tao sẽ thịt mày cho chừa thói khoác lác”. Vài hôm sau, Sói gặp Thỏ đang lang thang trong rừng liền nhào đến tóm gọn. Thỏ kêu cứu thảm thiết nhưng chẳng ai đến cứu vì cứ tưởng là Thỏ gạt mình như trước. May cho Thỏ lúc đó, có bác Gấu đi tiệc về ngang qua, tống cho Sói một đấm để cứu Thỏ. Bác khuyên Thỏ từ nay đừng gạt người khác mà có ngày hại mình. Thỏ hối hận và hứa sẽ nghe lời bác.

Truyện ngắn cho bé số 11: Vịt xám không nghe lời mẹ

Vịt mẹ dẫn Vịt con đi chơi. Trước khi đi, Vịt mẹ dặn:

– Các con phải đi theo mẹ, theo đàn, không được tách ra đi một mình mà con cáo ăn thịt đấy !

Đàn Vịt con vâng dạ rối rít.

Vừa ra khỏi cổng làng, chú Vịt Xám đã quên ngay lời mẹ dặn. Chú lẻn đi chơi một mình, lang thang hết nơi này đến nơi khác. Cuối cùng chú đến một cái ao có rất nhiều tôm cá. Đứng trên bờ nhìn xuống, chú thấy từng đàn cá, tôm bơi lội tung tăng dưới nước, thỉnh thoảng một con tôm cong mình nhảy tanh tách.

Thích quá, chú nhảy xuống mò lấy, mò để. Lúc ăn đã gần no, chú mới nhìn lên chẳng thấy Vịt mẹ đâu cả. Hoảng sơ, chú nhảy lên bờ gọi mẹ ầm ĩ : “Vít… vít… vít”. Gần đấy có một con cáo đang ngủ, nghe tiếng Vịt kêu, Cáo liền nhỏm dậy.

Nó lẩm bẩm

– Chà thịt vịt con ăn ngon lắm đấy ! Hôm nay mình sẽ được một bữa thịt vịt thật là ngon.

Nói rồi Cáo đi nhanh ra phía bờ ao. Khi Cáo vừa ra đến nơi thì cũng là lúc Vịt mẹ tìm thấy Vịt Xám. Trông thấy Cáo, Vịt mẹ vội dẫn Vịt Xám nhảy tùm xuống ao. Thế là Vịt Xám thoát chết.

Từ đấy Vịt Xám không bao giờ dám làm sai lời mẹ dặn.

Truyện ngắn cho bé số 12 Bàn tay vàng

Ngày xửa ngày xưa, có một người đàn ông tham lam sống ở thị trấn nhỏ nọ. Người đàn ông này vô cùng giàu và có một niềm say mê đặc biệt với vàng cùng những thứ lạ mắt. Mặt khác, ông ta cũng rất yêu thương con gái duy nhất của mình hơn bất cứ điều gì trên đời.

Một ngày nọ, người đàn ông tình cờ gặp một nàng tiên khi mái tóc của nàng tiên nữ ấy đang mắc kẹt vào một nhánh cây. Không suy nghĩ nhiều, người đàn ông liền lao đến và giúp đỡ nàng tiên.

Sau khi có được điều ước, người đàn ông tham lam vội vã về nhà để cho vợ và con thấy điều kỳ diệu mà mình có được. Khi ông ta vừa đến nhà, cô con gái yêu chạy ra đón và vô tình chạm vào tay cha. Ngay lập tức, toàn thân cô hóa thành vàng. Người đàn ông lúc này vô cùng hối tiếc về ước muốn sai lầm kia và dành quãng đời còn lại để tìm kiếm nàng tiên đã ban cho mình điều ước đó.

Truyện ngắn cho bé số 13 Sóc và Thỏ đi tắm nắng

Một ngày nắng đẹp, chú Sóc đi dạo trên bờ sông và thấy bên kia sông có một chú Thỏ cũng đang đi dạo chơi.

Sóc tinh nghịch, nhặt một viên sỏi ném về phía Thỏ. Viên sỏi rơi xuống nước gần nơi Thỏ đứng làm nước bắn lên tung tóe vào mặt và người Thỏ.

Chú Thỏ giận quá, cúi đầu nhặt viên đá ném trả lại bên Sóc. Đá cũng rơi xuống nước và sóc cũng bị ướt như Thỏ.

Lần này đến lượt Sóc tức giận. Sóc lượm một viên sỏi lớn hơn và ném qua bên Thỏ. Cứ thế, chú Sóc và chú Thỏ ném qua ném lại tới khi cả hai cùng mệt nhoài. Sau cùng, Sóc nói với Thỏ:

– Thôi chúng ta đừng ném nhau nữa nhé? Nếu cứ ném như vậy lỡ mà ném vào đầu hoặc vào trán thì đau lắm đấy !

Thỏ chạy qua cầu và chìa tay ra nói:

– Vậy thì mình làm bạn với nhau nhé! Chúng ta cùng nhau đi tắm nắng và xem hoa thì vui lắm bạn nhỉ?

Chú Sóc và chú Thỏ cầm tay nhau vừa đi, vừa hát thật là vui ghế.

Truyện ngắn cho bé số 14 Chim công và họa mi

Hôm ấy là một buổi sáng đẹp trời sau vài ngày mưa dầm dề. Nắng đùa nghịch trên những tàng cây và gió lao xao mơn man cành lá. Chim công cảm thấy vô cùng hứng khởi nên bước ra thảm lá nhảy một bài thật đẹp. Mấy bạn sóc, thỏ, hươu nai… đều tấm tắc khen.

Phấn khích quá, chim công liền cất giọng hát, mắt nhắm nghiền khi giai điệu lên tới đoạn cao trào. Chợt chim công nghe có tiếng ho húng hắng, mở mắt ra thì nhìn thấy bác gấu. Bác bảo:

– Ta đang ngủ mà cháu làm ta giật mình tỉnh giấc. Ta nghĩ là cháu chỉ nên nhảy múa thôi chim công ạ!

Xem thêm:   Những giọng đọc “vạn người mê” một thời của truyền thanh, truyền hình Việt

Sóc chui vào hang từ khi công bắt đầu hát giờ mới ló đầu ra nói:

– Ừ, mình cũng chỉ thích nhìn cậu nhảy múa thôi, chứ hát thì phải có giọng như họa mi ấy. Yên nào, hình như bạn ấy đang hát kìa.

Quả là chim họa mi vừa cất giọng hát. Tiếng hát véo von, lay động, muông thú đều lắng nghe.

Sau khi yên lặng thưởng thức hết bài hát tuyệt vời của họa mi, cả bác gấu, sóc và các loài vật khác cùng vỗ tay. Bỗng nhiên, chim công rấm rứt khóc:

– Sao mà họa mi có giọng hát hay như thế khiến ai nấy đều ngưỡng mộ, còn giọng hát của tôi sao lại khủng khiếp đến mức ai cũng không muốn nghe. Ôi, tôi thật bất hạnh!

Vừa khi ấy, chúa tể của muôn loài xuất hiện, ngài hỏi chim công:

– Chim công này, họa mi có nhảy múa đẹp như con không?

Chim công đáp:

– Dạ không ạ!

Chúa tể mỉm cười:

– Đấy, ta đã ban cho mỗi loài một khả năng riêng. Chim công múa đẹp, họa mi hót hay, đại bàng có sức mạnh… Các con nên vui với những gì mình có hơn là khóc than vì điều mình không có nhé.

Dặn bé: Nếu như mỗi loài đều có khả năng riêng thì mỗi bé cũng có những ưu điểm đặc biệt mà bé khác không có. Bé hãy cố gắng phát huy những gì mình thích và có thể làm tốt. Đừng bao giờ buồn vì mình không làm được như bạn này, bạn kia bé nhé.

Truyện ngắn cho bé số 15 Nàng công chúa và hạt đậu

Ngày xưa, có một hoàng tử muốn cưới một nàng công chúa, nhưng công chúa phải cho ra công chúa, phải hoàn thiện toàn mỹ. Hoàng tử bèn chu du khắp thiên hạ để kén vợ. Công chúa thì chẳng thiếu gì, nhưng nàng nào cũng có vài nhược điểm hoặc tật xấu. Thế là một ngày kia, hoàng tử đành buồn rầu trở về nhà.

Đến tối, nổi lên một cơn giông tố kinh khủng. Mưa ào ào như xối. Có tiếng gõ cửa lâu đài. Lão vương thân chinh ra mở cửa.

Bên ngoài là một nàng công chúa, nhưng mưa gió đã làm cho nàng tiều tụy quá thể. Đầu tóc, quần áo nàng võng những nước và còn nhỏ giọt từ mũi xuống giầy nàng. Nàng tự giới thiệu nàng là công chúa toàn thiện toàn mỹ mà hoàng tử đang chờ đợi. Hoàng hậu nghĩ thầm: “Được, cứ để xem xem!” . Rồi hoàng hậu vào buồng ngủ thắp đèn lên và nhét một hạt đậu xuống dưới đệm giường. Sau đó ngài đặt hai mươi cái đệm chồng lên trên cái đệm đã đặt trước. Đấy chính là cái giường dành cho công chúa.

Sáng ra người ta hỏi thăm đêm qua nàng ngủ có yên giấc không. Nàng đáp :

– Suốt đêm tôi không chợp mắt, vì nằm phải vật gì răn rắn, thâm tím cả mình mẩy.

Hoàng hậu bèn phán :

– Công chúa ra công chúa thật! Đây chính là nàng công chúa toàn thiện toàn mỹ, nằm trên hai mươi lần đệm nàng vẫn thấy đau vì một hạt đậu.

Hoàng tử cưới nàng làm vợ và hạt đậu được bày trong một phòng triển lãm, đến giờ vẫn vào xem được, vì chưa có ai lấy đi cả.

Chuyện tôi kể đến đây là hết và tôi xin cam đoan với các bạn là chuyện có thật đấy.

Truyện ngắn cho bé số 16 Sự tích hoa chua me đất

Ngày nào cũng phải ăn một thứ cỏ ba lá và gặm nhấm mãi vỏ cây hồ đào, Thỏ Côxôi chán ngấy lên rồi. Nó bèn mò vào vườn bắp cải mới trồng của một bác nông dân. Nhiều bắp cải non đã bị thỏ xơi gọn. Bỗng bác nông dân xuất hiện. Bác khoát tay nói:

– Côxôi ơi! (bác nông dân bảo con thỏ đã ăn no bụng và lúc này đang chùi mép)

– Ta và mi chưa có giao kèo gì với nhau cả. Ta trồng bắp cải đâu phải cho mi. Nếu như mi cứ ăn mãi như vậy thì ta sẽ trắng tay, mùa thu lấy gì mà làm dưa?

– Làm dưa ư? (Thỏ ngạc nhiên)

– Cải bắp cũng làm dưa được sao? Hẳn là phải ngon lắm nhỉ?

– Bây giờ chưa phải thời kỳ làm dưa. Tốt nhất mi đừng có đụng tới vườn rau của ta nữa, mùa đông tới, mi hãy lại đây, ta sẽ cho ăn dưa bắp cải.

Thỏ hứa là sẽ không phá vườn rau. Mùa hè, nói chung nó ít phải lo lắng, vì cỏ ba lá ngoài đồng rất sẵn, còn cỏ trên các cánh đồng cũng không hiếm. Nghĩ vậy, thỏ vẫy vẫy cái đuôi ngắn tũn một cách sung sướng.

Thế rồi mùa đông tới, thỏ tìm gặp lại bác nông dân để xin bắp cải muối dưa và đã được bác chiêu đãi một bữa luý tuý. Từ đó thành lệ, ngày nào thỏ cũng được ăn dưa bắp cải. Nhưng mới tới lễ Giáng sinh, toàn bộ số bắp cải muối trong thùng đã hết nhẵn, thế là mùa đông chưa qua, mà thức ăn trong nhà đã chẳng còn gì.

Thấm thoắt đã sang mùa xuân. Bác nông dân bảo thỏ:

– Thỏ ơi, ruộng nhà anh rộng hơn ruộng nhà tôi, vậy nên trồng bắp cải đi.

– Nhưng tôi không có cải giống (Thỏ buồn rầu đáp)

– Đến Riga mà mua. Mùa xuân nào tôi chẳng mua giống ở đó.

Bác nông dân tìm cách thoát khỏi thỏ. Thỏ kiếm đâu ra tiền để mua vé tàu? Nhưng chú thỏ này của chúng ta không đến nỗi ngốc nghếch, mặc dù đôi tai của nói ngắn hơn so với đôi tai của đồng loại. Nó hăm hở đứng ở nhà ga để chờ tàu và nó thấy bất kỳ ai đến nhà ga cũng đều bỏ tiền ra mua vé.

– Các bác định làm gì với những chiếc vé này? (Nó hỏi)

– Chúng tôi đến Riga (mọi người đáp)

– Thế lên tàu không có vé, được chứ? (Thỏ hồi hộp)

– Không thể được.

Thật chả ra sao! Đành phải quay về thôi, không cần đến Riga, không cần mua bắp cải giống nữa. Nó ngồi xuống bên đường và lau nước mắt. Bỗng có tiếng thét kinh hoàng vang trên đầu nó: “Chó săn đấy!” Thỏ thấy lạnh toát ở chỗ đuôi, toan trốn chạy, song nó lại đứng ngây ra ở bên cột đèn. Và cũng thật lạ thay. Không phải là chó săn mà là những ngôi nhà nhỏ di động trên các bánh xe tiến về phía nhà ga, còn mọi người thì vội vã leo lên đó.

“Họ đến Riga đấy!” (Thỏ ngạc nhiên nghĩ)

– Chúc lên đường may mắn! (Thỏ hét to khi tàu chuyển bánh)

“Gượm đã, mà vì sao ta lại không đến chơi Rừng Thú nhỉ?” – Thỏ nghĩ và nhảy luôn lên xe hoả, ngồi nghiêm chỉnh như Thượng đế. “Ê, ta muốn đến tận Riga cơ, đời thỏ của ta không còn gì hơn thế”.

Và thế là thở cảm thấy vô cùng thú vị khi được ngồi trên tàu hoả, quên luôn cả ý định xuống chơi Rừng Thú. Còn đoàn tàu thì cứ từ từ tiến về phía nhà ga.

Tới nhà ga, Thỏ vội vã tìm quầy bán cây giống.

– Anh bạn trẻ cần gì? (Người bán hàng hỏi một cách lịch sự)

– Tôi cần cây bắp cải giống (Thỏ nhỏ nhẹ đáp)

– Ở đây nhiều thứ cải giống lắm. Tôi có thể giới thiệu để anh mua cải bắp, súp lơ, cà rốt. Anh bạn trẻ muốn cà rốt nhé? Mùa hè có thể ăn lá, mùa đông thì gặm lõi bắp cải được đấy.

– Chị không có bắp cải giống nào khác nữa à? (Thỏ dè dặt hỏi)

– Không (Người bán hàng khoát tay)

– Tôi cần bắp cải muối dưa (Thỏ không giấu diếm nữa)

– Anh cần bắp cải muối dưa ư? (người bán hàng thốt lên với một giọng dễ nghe)

– Thứ đó chúng tôi vẫn thường cho không.

Vừa nói chị ta vừa lục trong túi giấy số bắp cải còn sót đưa cho thỏ và dặn thêm

– Đưa về trồng, đợi đến Lễ Giáng sinh sẽ có dưa chua ăn.

Thỏ hí hửng trở về nhà. Nó đem trồng bắp cải ngay trên khu đất đồi ẩm ướt rồi tự ngồi canh gác để muông thú khỏi đến phá phách. Vợ thỏ cùng với lũ con suốt từ sáng đến tối ra sức tưới tắm cho bắp cải. Khi một cây cải ba lá bắt đầu cuốn, thỏ liền nhổ lên:

– Sói sẽ xé xác ta, nếu đây không phải là bắp cải muối dưa thật sự (Thỏ vừa nói vừa thong thả nhấm chiếc lá nhỏ xíu)

Giờ thì cả nhà thỏ không rời mắt khỏi vườn bắp cải, suốt mùa hè chúng được mặc sức thưởng thức cải muối dưa và luôn tấm tắc khen ngon.

Thỏ ta rất dương dương tự đắc. Nó mời từng người một tới nhà ăn cải bắp muối dưa và luôn mồm kể chuyện nó đã đến Riga mà không mua vé như thế nào.

Từ đó, cây bắp cải của thỏ được mang cái tên là Hoa Chua Me Đất còn những hành khách đi tàu không chịu mua vé, ấy là họ hàng nhà Thỏ.

Khăn Cho Bé Ti Siêu Đa Năng

Mua Ngay

Áo Choàng Tắm Cho Bé Có Mũ

Mua Ngay

Bàn Tính Soroban Chuẩn Cho Bé

Mua Ngay

Gối lõm chống méo đầu cho trẻ

Mua Ngay

Truyện ngắn cho bé số 17 Chó sói và bảy chú dê con

Ngày xưa ngày xửa, có con dê cái đã già, nó sinh ra bảy con dê con. Ở đời thì mẹ nào mà chả thương yêu con của mình, dê mẹ cũng vậy, nó vô cùng yêu thương đàn con nhỏ của mình. Vào một ngày kia, trời nắng đẹp nên dê mẹ quyết định vào trong rừng sâu để tìm kiếm những thức ăn ngon cho đàn con, nó gọi cả bảy đứa con của mình lại và dặn dò thật kĩ:

– Các con thân yêu, bây giờ mẹ phải đi vào trong rừng sâu một lúc, các con ở nhà cần phải cảnh giác với chó sói nhé. Nếu như nó vào được trong nhà thì chắc chắn nó sẽ ăn thịt hết các con đến mức da hay lông đều không còn đâu. Con quỷ sứ đó rất giỏi trá hình, tuy nhiên các con cứ để ý nếu thấy cái giọng nói cứ khản ồ ồ, nhìn thấy mấy cái chân với lông đen sì thì đích thị là nó đấy. Các con chỉ cần chú ý là nhận ra nó ngay thôi.

chó sói và bảy chú dê con
chó sói và bảy chú dê con

Bảy con dê con đều đồng thanh thưa:

– Mẹ yêu dấu, chúng con nhất định sẽ cảnh giác, vì vậy mẹ hãy yên tâm đi vào rừng nhé!

Dê mẹ vui vẻ kêu be be mấy tiếng rồi cũng yên trí bắt đầu lên đường vào trong rừng. Nhưng dê mẹ đi chưa được bao lâu thì cửa nhà có người gõ và gọi rất to:

– Ra mở cửa nào, những đứa con yêu dấu của mẹ, mẹ về rồi đây, còn mang theo rất nhiều quà cho các con này.

Mấy con dê con ở trong nhà nghe thấy ngoài cửa có tiếng gọi khàn ồ ồ thì ngay lập tức nhận ra được đấy là con chó sói giả dạng mẹ mình. Đám dê con liền đáp lại:

– Bọn tao sẽ không mở cửa cho mày đâu, mày không phải là mẹ của bọn tao, vì giọng nói của mẹ tao thanh trong rất dễ thương, còn giọng nói của mày cứ khàn ồ ồ, mày chính là con chó sói xấu xa rồi.

Vậy là sói ta lại chạy ra chỗ hàng xén, nó mua cục phấn rất to ăn vào để giọng nói được thanh. Sau đó nó lại trở lại căn nhà của đám dê, nó gõ cửa rồi gọi vào:

– Ra mở cửa nào, những đứa con yêu dấu của mẹ, mẹ về rồi đây, còn mang theo rất nhiều quà cho các con này.

Khi con sói vịn chân nó lên trên cửa sổ, đám dê con trong nhà liền nhận ra và lại đồng thanh đáp lại:

– Bọn tao sẽ không mở cửa cho mày đâu, mày không phải là mẹ của bọn tao, vì chân mẹ bọn tao không có đen sì như chân mày đâu, mày chính là con chó sói xấu xa rồi.

Lần này chó sói chạy tới chỗ bác thợ hàng bánh mì và nói với bác:

– Này bác thợ, chân tôi không may vấp bị thương rồi, bác có thể làm ơn mà đắp cho tôi ít bột nhão được không?

Bác thợ hàng bánh mì tốt bụng liền đắp vào chân chó sói ít bột nhão. Xong xuôi sói ta lại chạy tới chỗ nhà bác thợ xay bột, nó nói với bác thợ:

– Này bác thợ, bác làm ơn hãy rắc cho tôi ít bột trắng lên phần chân đã đắp bột nhão của tôi được không?

Bác thợ xay bột nhìn nó rồi nghĩ thầm: “Con chó sói này chắc chắn đang định lừa ai đó đây”. Nghĩ vậy nên bác thợ liền từ chối yêu cầu của nó. Nhưng con chó sói lại hăm dọa bác:

Xem thêm:   Thói quen sống tích cực là gì? Lợi ích, biểu hiện, cách rèn luyện

– Nếu như bác không rắc bột lên cho tôi thì tôi lập tức ăn thịt bác.

Bác thợ xay bột nghe sói nói vậy thì lấy làm sợ hãi lắm, không còn cách nào khác bác đành phải rắc lên chân của nó phần bột màu trắng nó muốn.

Và con chó sói quỷ sứ ấy lại mon men đến cửa nhà của đàn dê con một lần nữa, nó gõ cửa rồi gọi to:

– Ra mở cửa nào, những đứa con yêu dấu của mẹ, mẹ về rồi đây, còn mang theo rất nhiều quà trong rừng cho các con này.

Đám dê con trong nhà liền nói:

– Để cho chúng con xem chân mẹ nào, xem có phải là mẹ thân yêu của chúng con không?

Chó sói cũng không ngần ngại đặt luôn chân mình lên trên cửa sổ. Khi đám dê con trong nhà nhìn thấy chân màu trắng thì yên trí nghĩ rằng đúng là mẹ chúng đã về thật rồi nên mới mở cửa. Không ngờ rằng kẻ tới lại là con chó sói nham hiểm. Đàn dê con thấy chó sói thì vô cùng hoảng sợ, chúng lập tức chạy toán loạn tìm chỗ để trốn. Có một con dê chui ngay dưới gầm bàn, và con thứ hai thì lại chui vào trong gầm giường, đến con thứ ba lại chui vào trong lò, còn con thứ tư thì lại ẩn nấp ở trong bếp, đến con thứ năm thì nó lập tức chui vào trong tủ, và con thứ sáu chỉ biết chạy vào phía sau cái chậu giặt quần áo để trốn, nhưng con thứ bảy lại chui hẳn vào trong chiếc hộp của hồng hồ quả lắc ở trên tường.

Tuy nhiên chó sói đều có thể tìm ra chỗ trốn của đám dê con. Nó cũng không mất thời gian lựa chọn, bắt được con nào thì nó lập tức nuốt chửng con ấy, hết con này đến con khác. May mắn sao chú dê con nhỏ nhất đang nấp ở trong chiếc đồng hồ quả lắc là sói ta không tìm ra nổi.

Sau khi cơm thèm ăn của mình đã được thỏa mãn, chó sói lúc này mới khệnh khạng vác theo cái bụng căng trong đi ra ngoài cánh đồng trồng cỏ tươi xanh, nó tìm lấy một gốc cây cổ thụ có bóng mát để nghỉ ngơi, chỉ một lát là ngủ thiếp đi.

Không lâu sau đó thì dê mẹ kiếm ăn trong rừng sâu cũng trở về nhà. Nhưng nó chỉ biết kêu trời một tiếng, cảnh vật xung quanh khiến nó nhìn mà xót hết cả lòng, cửa nhà thì mở toang, trong nhà bàn ghế đều đổ ngã lổng chổng và ngổn ngang cả, chậu giặt quần áo cũng vỡ tan tành, còn chăn gối thì vương vãi ở khắp nơi. Mà dê mẹ tìm kiếm khắp nơi cũng không thấy bóng dáng con dê con nào.

Dê mẹ cứ thế khản giọng gọi tên của từng đứa, nhưng cũng không thấy con nào trả lời cả. Nó cứ gọi mãi cho đến tên của con dê út, lúc này nó nghe thấy có tiếng thưa khe khẽ ở đâu đó:

– Mẹ thân yêu, con đang trốn trong chiếc hộp đồng hồ quả lắc treo ở trên tường đây!

Dê mẹ lập tức chạy tới để bế con ra khỏi chiếc hộp đồng hồ. Sau đó dê con liền kể lại cho mẹ mình nghe mọi chuyện xảy ra, việc chó sói đến như thế nào và ăn thịt các anh của nó ra sao.

Dê mẹ mất con thì than khóc vô cùng thảm thiết, cùng một lúc mà nó mất đi cả sáu đứa con yêu quý, nó cứ than khóc mãi cho sáu đứa con đáng thương xấu số. Nó vô cùng đau buồn nhưng vẫn cứ chạy đi tìm con, con dê út cũng chạy theo phía sau dê mẹ tìm kiếm các anh trai.

Khi hai mẹ con tới được chỗ đồng cỏ thì dê mẹ trông thấy con sói đang phơi bụng nằm ngủ dưới gốc cây cổ thụ, nó ngủ ngáy đến mức làm rung cả những cành lá trên cây. Dê mẹ quan sát chăm chú khắp nơi trên người con chó sói, nhìn thấy bụng của nó căng phè, lại hình như động đậy và phập phồng nữa. Vì vậy dê mẹ liền nghĩ tới:

– Trời ạ! Không lẽ mấy đứa con của tôi đã bị con sói gian ác nuốt chửng cho bữa tối mà vẫn còn sống được sao?

Thấy có hy vọng, dê mẹ lập tức sai con dê út của mình chạy về nhà rồi đem kéo cùng kim chỉ tới. Nhân lúc chó sói ngủ say như chết, dê mẹ liền rạch bụng của nó ra, khi dê mẹ rạch chưa hết nhát kéo đầu tiên thì đã có một con dê con thò đầu ra ngoài. Dê mẹ tiếp tục rạch bụng chó sói và sáu con dê con cứ nối đuôi nhau mà nhảy ra bên ngoài, tất cả đều còn sống, cũng không có một chút xây xước nào. Bởi vì con chó sói quá háu ăn, khi bắt được đám dê con nó cứ thế nuốt chửng chứ chẳng kịp nhai cái nào. Điều này làm cho dê mẹ vô cùng mừng rỡ.

Cả đám dê con thấy mẹ thì mừng lắm, chúng vây quanh ôm hôn rồi vuốt ve mẹ của mình, cứ thế rồi lại nhảy tung tăng ăn mừng. Dê mẹ lại bảo với đàn con của mình:

– Bây giờ mấy con hãy nghe lời mẹ, chạy đi tìm đến đây những viên đá to nhất, mẹ sẽ nhét vào trong bụng con quái vật xấu xa độc ác này nhân lúc nó vẫn còn ngủ say.

Bảy con dê con lập tức vâng lời, chạy đi tha những viên đá rất to về. Và dê mẹ nhét tất cả chỗ đá con mình kiếm được vào trong bụng của chó sói. Nó cũng không quên dùng kim chỉ khâu phần bụng chó sói mình rạch khi nãy. Dê mẹ nhanh tay đến mức chó sói ngủ say không hề hay biết, cũng chẳng cựa mình lấy một cái.

Và khi chó sói đã ngủ được một giấc đẫy, nó liền thức dậy. Hiện tại thì nó cảm thấy cổ họng nó khát khô hết cả rồi, bởi vì trong bụng nó lúc này đã bị nhét đầy đá. Vì vậy nó liền đi tìm suối để uống nước. Khi nó nhổm dậy, chỉ nhúc nhích có một chút thì đống đá trong bụng cứ đè lên nhau rồi tạo ra những tiếng lạo xạo khó hiểu. Bấy giờ thì chó sói mới giật mình kêu lên:

– Cái gì đang lạo xạo lộn xộn mà chạy ở trong bụng của ta thế nhỉ? Ta tưởng trong đó là sáu con dê non chứ nhỉ? Sao bây giờ bụng ta lại chứa toàn những đá hòn thế này?

Khi nó khệ nệ vác được cái bụng của mình ra đến bờ xuống, nhưng khi vừa cúi xuống để uống nước thì đống đá trong bụng nặng đến mức kéo nó ngã luôn xuống suối. Bởi vì đá quá nặng nên nó chết đuối ngay, cũng không có cơ hội kêu một tiếng.

Lúc đó bảy con dê con trông thấy thì chạy tới và reo lên ầm ĩ:

– Con chó sói gian ác đã chết rồi! Con chó sói gian ác đã chết rồi!

Và chúng cùng với dê mẹ vui sướng nhảy múa khắp bên bờ suối.

Truyện ngắn cho bé số 18 Ba chú heo con

Ngày xưa có 1 bà mẹ heo sinh được ba chú heo con. Ba chú heo hay ăn nên lớn rất nhanh, khi thấy những đứa con của mình cũng đã lớn, bà mẹ heo mới nói với 3 chú heo con rằng:

“Các con giờ cũng đã lớn cả rồi, không còn bé bỏng như ngày xưa nữa. Giờ cũng là lúc ta cho các con ra đi và các con phải tự xây cho mỗi đứa một căn nhà. Nhưng các con phải cẩn thận, đừng để gặp chó sói mà nó bắt ăn thịt”

Truyện Ba Chú Heo Con và Chó Sói - Nội Dung Chi Tiết
Truyện Ba Chú Heo Con và Chó Sói – Nội Dung Chi Tiết

Ba chú heo con bắt đầu lên đường, các chú tự bảo với nhau rằng: “3 anh em chúng ta phải cẩn thận, đừng để chó Sói bắt ăn thịt nhé”.

Đi được một đoạn đường thì 3 chú heo gặp một bác nông dân đang vác trên mình một bó rơm to. Ba chú heo đứng lại chào bác nông dân, Chú heo cả nói với bác: “Bác nông dân ơi, bác cho cháu bó rơm này nhé, cháu sẽ tự làm cho mình một ngôi nhà bằng rơm”.

Bác nông dân vui vẻ trả lời: “Cháu định làm một ngôi nhà bằng rơm thật sao cậu bé, được thôi ta cho cháu cả bó rơm này đó”.

Chú heo cả vui mừng lấy số rơm mà bác nông dân cho và dựng một ngôi nhà bằng rơm. Dựng xong chú nói: “Giờ ta đã có một ngôi nhà bằng rơm để ở, chó sói không bao giờ bắt được ta để ăn thịt nữa”

Chú heo thứ 2 nói: “Em sẽ tự mình làm một ngôi nhà chắc chắn hơn ngôi nhà bằng rơm của anh”

Chú heo út nói: “Em cũng vậy, ngôi nhà bằng rơm của anh rất mong manh, không thể chống lại được gió lớn, em cũng sẽ làm cho mình một ngôi nhà chắc chắn”

Chú heo thứ 2 và chú heo út tiếp tục lên đường còn chú heo cả thì ở lại với ngôi nhà bằng rơm vừa làm được. Đi được một đoạn đường thì 2 chú heo gặp một bác tiều phu đang vác trên mình một bó cành cây lớn.

Chú heo thứ 2 nói với bác tiều phu: “Bác tiều phu ơi, bác cho cháu bó cây này, cháu muốn làm cho mình một ngôi nhà bằng những cành cây trên”.

Bác tiều phu mỉm cười nói: “Được thôi cậu bé, bác cho cháu hết số cành cây này đó, nếu được cháu hãy thử dựng cho mình một ngôi nhà xem sao”.

Được bác tiều phu cho hết số cành cây, chú heo thứ 2 liền dựng cho mình một ngôi nhà bằng cành cây, dựng xong chú nói: “Ngôi nhà bằng cành cây này nhìn trông chắc chắn hơn ngôi nhà bằng rơm của anh cả rất nhiều, giờ thì không có con sói nào ăn thịt được ta nữa”.

Chú heo út nói: “Em sẽ dựng cho mình một ngôi nhà vững chãi hơn ngôi nhà bằng cành cây của anh”.

Chú heo thứ hai hài lòng với ngôi nhà chú vừa làm xong và ở lại đó, giờ chỉ còn Chú heo út tiếp tục một mình bước tiếp trên cuộc hành trình. Đi được một đoạn đường, chú heo út gặp một bác thợ xây, trên chiếc xe bác đang kéo có rất nhiều viên gạch đỏ.

Chú chào bác thợ xây và nói:

– Bác ơi, bác cho cháu số gạch kia của bác, cháu muốn tự mình xây cho cháu một ngôi nhà bằng gạch đỏ.

Bác thợ xây cười và nói:

– Dĩ nhiên là được chú bé, cháu hãy lấy cho mình số gạch cháu thích.

Có gạch, chú heo út phải mất khá lâu sau mới xây xong được ngôi nhà cho mình, nhưng không sao vì thành quả của chú là một ngôi nhà khá vững chãi và chắc chắn. Chú ta nói:

– Với ngôi nhà này, thì chó sói sẽ không thể nào có thể ăn thịt ta được.

Thế rồi một hôm, có một con chó sói xuất hiện. Nó bước tới ngôi nhà được làm bằng rơm mà chú heo cả đã cất công xây dựng. Khi nhìn thấy chó sói, chú heo cả chạy vội vào căn nhà rồi đóng sập cửa lại. Con sói nói:

– Mày nghĩ với ngôi nhà yếu ớt này mà có thể ngăn cản ta ăn thịt mày sao.

Nói xong con sói gầm gừ thổi một cái thật mạnh, chiếc nhà bằng rơm yếu ớt đổ sập. Chú heo cả đã bị con sói ăn thịt một cách dễ dàng.

Hôm sau, con sói vẫn đi dọc theo con đường đó. Nó gặp ngôi nhà được làm bằng những cành cây khô của chú heo thứ hai. Chú heo thứ hai nhìn thấy con sói hoảng sợ chạy vào nhà vội vàng đóng kín cửa.

Con sói lại nói:

– Mày thật ngu ngốc, với cái nhà bằng cành cây khô này ta thổi phát thì nó bay, mày nghĩ mày thoát được sao.

Nói xong con sói ra sức thổi thật mạnh, ngôi nhà không chống đỡ được đổ sụp xuống, chú heo kế bị con sói ăn thịt một cách rất dễ dàng.

Vẫn tiếp tục theo con đường đó, đến hôm sau thì nó gặp ngôi nhà bằng gạch của chú heo út. Chú heo út thấy con sói liền chạy thẳng vào nhà, chốt kín cửa. Con sói tiếp tục dọa dẫm:

– Mày không thoát được đâu, hai hôm trước tao đã thổi bay 2 ngôi nhà của hai con heo như mày và ăn thịt chúng nó. Giờ tao sẽ thổi bay nốt căn nhà của mày.

Nói xong con sói tiếp tục thổi dữ dội như hai lần trước, nhưng vì ngôi nhà được làm bằng gạch rất chắc chắn nên nó có cố sức thổi thì ngôi nhà vẫn vậy không hề đổ sập. Nó nghĩ: “Con heo này khá thông minh, để ăn thịt nó chắc chắn ta phải dùng phương pháp mềm mỏng”. Nó nói:

Xem thêm:   Những câu hỏi thả thính hay, bá đạo, chất nhất

– Này chú heo con, sáu giờ sáng ngày mai, ta với chú sẽ đi đến trang trại của ông Smith, ở đó chúng ta sẽ lấy được những củ cải tươi ngon nhất để nấu cho chúng ta một bữa tối ngon lành.

“Oh! Vậy thì tốt quá, tôi rất thích”, chú heo con nói. Nhưng với trí thông minh của mình, chú heo út biết thừa rằng con sói chỉ lừa mình hòng muốn ăn thịt mình mà thôi.

Chính vì thế, sáng ngày hôm sau, 5h chú heo út đã đi tới trang trại của ông Smith, sau khi lấy cho mình rất nhiều củ cải ngon, chú quay trở về nhà trước lúc 6 giờ. Và đúng như con sói hôm qua đã nói, 6 giờ nó sang gõ cửa nhà chú heo con. Thấy tiếng gõ cửa, biết con sói đến chú nói:

Tôi đã đến trang trại của ông Smith và đã mang về cho mình một giỏ đầy củ cải thơm ngon để chuẩn bị cho bữa tối.

Con sói rất bực tức nhưng nó vẫn tỏ ra rất mềm mỏng:

– Vậy thì sáng mai, tôi sẽ cùng bạn đi tới vườn táo của nhà ông Brown, chúng ta sẽ xin ông những quả táo thật đỏ tươi.

– “Vậy à, thế thì tốt quá, tôi cũng rất thích ăn táo”, chú heo con nói.

Sáng hôm sau, chú heo con đã dậy sớm lúc 4 giờ để tới vườn táo ông Brown, trong lúc trèo lên cây đang hái táo, con sói từ đâu bỗng thình lình xuất hiện ngay dưới.

Chú heo út vô cùng sợ hãi, nhưng chú vẫn bình tĩnh giả vờ như không có gì nói với con sói:

– Tôi vừa hái được một trái táo rất ngon và mọng nước, tôi ném cho ông ăn thử nhé.

Chú ném trái táo xuống, trái táo lăn tròn ra xa, con chó sói chạy theo nhặt lấy trái táo. Nhân cơ hội đó, chú heo tuột xuống khỏi cây, chạy một mạch thật nhanh về nhà và đóng cửa lại.

Con sói biết mình đã mắc mưu chú heo con, nó bực tức lắm nhưng nó vẫn cố tình ra vè bình thường. Nó đi tới nhà chú heo con và nói:

– Này heo con, nếu bạn thích đi hội chợ thì chiều nay 4 giờ tôi sẽ tới dẫn bạn đi, ở đó có rất nhiều trò chơi vui lắm như đánh đu, cưỡi ngựa xoay vòng.

“Oh, thế thì vui lắm nhỉ, tôi rất thích”, chú heo con nói.

Thế là 2 giờ chiều, chú heo con đi đến hội chợ, chú rất thích thú với những trò chơi vui nhộn tại đây. Sau khi chơi thỏa thích, chú mua cho mình một thùng đựng bơ, cái thùng mà trông nó giống như là một chiếc thùng đừng rượu lớn.

Chú heo con trở về nhà, trên đường về nhìn từ xa chú thấy chó sói đang đi lên đồi. Chú hoảng quá nhảy vào trong thùng đựng bơ. Chiếc thùng lăn nhanh xuống dốc húc con sói ngã nhào ra đất. Con sói choáng váng không biết cái gì húc vào mình tưởng có cái gì nguy hiểm nên nó sợ quá chạy thục mạng

Xuống cuối dốc, chú heo con nhảy ra khỏi thùng bơ và vác nó trở về nhà.

Ngày hôm sau, chó sói lại tới gõ cửa nhà chú heo con. Nó nói:

– Bạn heo ơi, hôm qua tôi đang đi lên đồi thì bị một cái gì đó lăn xuống húc mạnh. Tôi đau quá nên không đi hội chợ được cùng bạn, chiều nay mình lại đi nhé.

“Ha Ha” heo con cười và nói:

– Là tôi húc đó, tôi nằm trong cái thùng đựng bơ.

Khi sói nghe thế vậy nó tức sôi máu, nó nói lớn:

– Được rồi, tao sẽ ăn thịt mày, tao sẽ leo lên chiếc ống khói và tụt xuống ăn thịt mi, hãy đợi đấy.

Con chó sói leo lên mái nhà, nó theo đường ống khói chui vào trong. Nhưng bên trong nó không ngờ rằng chú heo con đã nấu một nồi nướng sôi thật to chờ nó ở dưới. Con sói ngã mạnh vào nồi chết luôn.

Thế là đáng đời con sói! Còn chú heo út đã thoát nạn vì chú quá thông minh!

Khăn Cho Bé Ti Siêu Đa Năng

Mua Ngay

Áo Choàng Tắm Cho Bé Có Mũ

Mua Ngay

Bàn Tính Soroban Chuẩn Cho Bé

Mua Ngay

Gối lõm chống méo đầu cho trẻ

Mua Ngay

Truyện ngắn cho bé số 20: Đôi bạn tốt

Thím Vịt bận đi chợ xa đem con đến gởi bác gà mái mẹ. Gà mái mẹ gọi con ra chơi với Vịt con. Gà con xin phép mẹ dẫn Vịt con ra vườn chơi và tìm giun để ăn. gà con nhanh nhẹn đi trước. Vịt con lạch bạch theo sau.

Thấy Vịt con chậm chạp, Gà con tỏ ra không thích lắm. Ra tới vườn, Gà con lấy hai chân bới đất tìm giun. Ngón chân của Vịt có màng không bới đất được. Vịt con cứ lạch bạch khiến đất bị nén xuống. Gà con không tài nào tìm giun được. Gà con tức quá nói với Vịt con :

– Bạn chẳng biết bới gì cả, bạn đi chỗ khác chơi để tôi bới một mình vậy. Vịt con thấy Gà con cáo với mình cũng buồn, liền bỏ ra ao tìm tép ăn. Một con Cáo mắt xanh, đuôi dài nấp trong bụi rậm, thấy Gà con đi tìm mồi một mình định nhảy ra vồ. Gà con sợ quá vội ba chân bốn cẳng chạy ra bờ ao. Gà con vừa chạy vừa kêu : “Chiếp, chiếp, chiếp !”.

Vịt con đang lặn ngụp tìm tép, nghe tiếng bạn gọi vội lướt nhanh vào bờ kịp cõng bạn ra xa. Cáo chạy tới bờ đã thấy Gà và Vịt đang ở gần ao sâu. Chờ mãi không được, Cáo liếm mép và bỏ đi. Nhờ Vịt có đôi chân như mái chèo bơi rất nhanh mà Gà con thoát chết… Lúc này Gà con mới thấy việc mình đuổi Vịt con là không tốt, và xin lỗi bạn. Vịt con không giận mà còn mò tép cho gà con ăn.

Từ đấy mỗi khi Vịt con đến chơi. Gà con mừng tíu tít đi tìm giun cho Vịt con ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước, Vịt con lạch bạch theo sau. Hai bạn gà và Vịt rất quý mến nhau.

Truyện ngắn cho bé số 21 Chuyện tình bạn đặc biệt

Ở một ngôi làng nọ, có một cậu bé tên Bo sống trong một căn nhà nhỏ cùng với mẹ của mình. Hàng ngày sau giờ đến lớp, Bo vào rừng nhặt củi giúp mẹ.

Một hôm, trên đường đi vào rừng, Bo nhìn thấy một chú cún con bị bỏ rơi bên vệ đường, trông chú rất đáng thương và buồn bã. Thấy chú Cún bị đói, Bo quyết định mang chú về nhà chăm sóc.

Về đến nhà, Bo nói với mẹ:

– Mẹ ơi, con nhặt được chú cún này. Mẹ cho cún ở nhà với con nha mẹ?

Mẹ nhìn Bo ái ngại:

– Nhà mình chật lại nghèo nữa, làm sao nuôi được nó hả con?

– Không sao ạ, con sẽ nhường phần cơm của mình cho nó và ngủ cùng với nó mẹ nha!

Thấy Bo thật sự thương chú cún, mẹ cậu cũng không nỡ từ chối. Bà gật đầu đồng ý. Bo rất vui sướng, ôm chú cún nhỏ và lòng và vuốt ve chú. Cậu đặt tên cho cún là Mi Lu.

Từ ngày có Mi Lu, đi đâu Bo cũng dẫn chú theo, cả hai trở thành đôi bạn gắn bó thân thiết với nhau. Có quà bánh gì, Bo đều chia cho Mi Lu một nửa. Ngoài giờ học, Bo dẫn theo Mi Lu vào rừng kiếm củi. Rồi cậu dắt chú cún lên đồi chơi đá banh, ném củi và trốn tìm. Tối đến, cả hai cùng ngủ với nhau trên chiếc giường ọp ẹp và mơ những giấc mơ thật đẹp.

Một ngày nọ, chú cún Mi Lu bị bệnh nên không theo Bo vào rừng nhặt củi. Hôm đó trời mưa nên đường trơn trượt, trên đường về Bo bị trượt chân ngã xuống hố. Thấy con lâu quá không về, mẹ Bo vội vã đi tìm cùng với những người hàng xóm tốt bụng. Cún con cũng tham gia tìm kiếm và đánh hơi tìm thấy cái hố nơi Bo bị rơi xuống, chú sủa to lên báo hiệu cho mọi người biết.s

Biết Bo đang ở dưới hố, một người hàng xóm chạy về nhà lấy sợi dây thừng. Nhờ sợi dây thừng, mọi người kéo được Bo lên khỏi hố. May mắn là cậu bé chỉ bị trầy xước nhẹ. Bo vui mừng cảm ơn mọi người đã giúp đỡ mình và ôm chú chó nhỏ vào lòng âu yếm. Từ đó tình bạn của Bo và Mi Lu ngày càng khăng khít hơn.

Ý nghĩa câu chuyện: Bé hãy biết yêu thương mọi loài vật sống xung quanh mình nhé. Các con vật cũng có cảm xúc vui buồn như bé vậy. Khi bé dành cho chúng những tình cảm đặc biệt thì chúng sẽ làm điều tương tự đối với chúng ta.

Truyện ngắn cho bé số 22 Sự tích cầu vồng

Xưa lắm rồi, các màu trên mặt đất bỗng dưng cãi nhau. Màu nào cũng tự cho rằng mình là tuyệt hảo, quan trọng nhất, hữu ích nhất và được ưa chuộng nhất.

Màu lục bắt đầu: Dĩ nhiên là tôi quan trọng nhất. Tôi là biểu tượng của sự sống và niềm hi vọng. Tôi được chọn để tạo thành cỏ cây. Thiếu tôi cảnh vật sẽ tiêu điều. Hãy nhìn vạn vật xung quanh, các bạn hẳn thấy tôi đúng.

Màu xanh ngắt lời: Bạn chỉ nghĩ đến những gì trên mặt đất, hãy ngước nhìn trời xanh và dõi ra biển biếc. Từ đáy biển sâu đến chín tầng mây cao, sự sống tồn tại được đều nhờ vào nước. Trời xanh bao la mang hình ảnh của sự thanh bình. Nếu không có thanh bình muôn loài ai nấy cũng sẽ xác xơ.

Màu tím cãi lại: Tôi là màu của sức mạnh. Từ vua quan đến hàng giáo phẩm đều chọn màu của tôi vì tôi tượng trưng cho quyền uy và thông thái. Ai ai cũng sẵn sàng lắng nghe và tùng phục.

Màu vàng cười vang: Sao toàn là chuyện nghiêm túc quá thế. Tôi cho rằng chỉ có tôi mới mang lại niềm vui và sự ấm áp cho đời mà thôi. Này nhé, mặt trời vàng, mặt trăng vàng, các vì sao vàng, tất cả đem lại sự vui tươi và nụ cười cho toàn thế giới. Vắng tôi là thiếu hẳn đi niềm hân hoan.

Đến lượt màu cam tự khen: Tôi là màu của sức khỏe, của sự đổi mới. Có lẽ tôi là một màu quí vì tôi phục vụ mọi nhu cầu của con người. Tôi mang các sinh tố quan trọng nhất, hãy nhìn các loại trái cây thì biết. Tôi ít khi có mặt nhưng khi tôi nhuộm bầu trời bình minh hay bầu trời hoàng hôn, vẻ đẹp mê hồn của tôi khiến không còn ai nhớ đến các bạn nữa.

Màu chàm tiếp lời, giọng nhỏ nhẹ nhưng quyết liệt: Các bạn hãy nghĩ đến tôi xem nào. Tôi là màu của sự tĩnh lặng. Phải để ý đến tôi vì thiếu tôi, các bạn sẽ trở nên hời hợt, thiếu sâu sắc. Tôi đại diện cho tâm hồn, ý tưởng và sự tinh tế. Ai cũng cần tôi để có được một cuộc sống cân bằng cũng như tạo nên sự khác biệt. Tôi hữu dụng cho lòng tin, những giây phút trầm tư, an lạc nội tâm.

Đến lúc này màu đỏ không thể kiềm chế được nữa, quát to: Ta đây mới đích thị là “SẾP”. Ta là máu, là sinh lực. Ta là màu báo nguy, màu của sự can đảm. Ta là lửa. Ta là màu của đam mê, của tình yêu, của hoa hồng, của hoa anh túc… Thiếu ta, địa cầu sẽ ảm đạm như mặt trăng kia.

Và rồi các màu lại tiếp tục khoe khoang; mỗi màu tự cho mình mới là quan trọng thật sự. Cuộc tranh cãi càng lúc càng căng thẳng, bỗng nhiên một tia chớp xẹt đến, tiếp theo ngay sau là một tiếng sét to. Mưa như thác đổ xuống các màu khiến chúng phải sát cánh lại để che chở cho nhau.

Mưa nói: Thật là ngốc nếu các bạn mãi chống đối nhau. Các bạn không biết rằng mỗi màu được tạo ra cho một mục đích rõ ràng sao? Mỗi màu đều có một tính cách độc nhất và đặc biệt trong thế giới này. Hãy bắt tay nhau và cùng đến với tôi.

Các màu nghe có lý và làm theo đề nghị của mưa. Chúng đến bắt tay nhau.

Mưa khuyên tiếp: Từ giờ trở đi, khi nào mưa mỗi bạn hãy nổi lên thành một cầu vồng trên bầu trời để chứng tỏ các bạn đã chung sống hòa bình. Cầu vồng là hình ảnh của sự hy vọng và hòa giải.

Related Posts