Tổng hợp truyện cười Trạng Quỳnh hấp dẫn nhất

Đánh giá bài viết

Truyện cười dân gian Trạng Quỳnh: Những câu chuyện vui nhộn không thể bỏ qua

Truyện cười Trạng Quỳnh là tập truyện liên quan đến tuổi thơ thơ của thế hệ trẻ Việt Nam. Trạng Quỳnh, một cậu bé thông minh, lanh lợi, luôn đầy trí nghịch ngợm. Các truyện chủ yếu xoay quanh những tình huống hài hước nhưng vẫn mang tính chất châm biếm, hài hước của dân gian. Hãy cùng tôi tìm hiểu về những câu chuyện cười dưới đây!

Chúa Liễu mắc lừa

Một hôm, Quỳnh đi đền Sòng để mượn đất. Chúa Liễu, vị thần trong đền, thường được sợ hãi và kính trọng. Quỳnh hỏi Chúa Liễu xem nên trồng gốc hay ngọn trong vụ thu hoạch sắp tới. Lần đầu tiên, Chúa Liễu trả lời là nên trồng ngọn, và Quỳnh trồng khoai lang. Khi hái khoai, Quỳnh giữ củ về nhà và đưa dây khoai cho Chúa Liễu.

Lần thứ hai, Chúa Liễu muốn Quỳnh trồng gốc. Quỳnh liền trồng lúa. Khi lúa chín, Quỳnh cắt hết bông và đưa gốc rạ cho Chúa Liễu.

Chúa Liễu tức giận vì bị Quỳnh lừa hai lần. Tuy nhiên, Chúa đã hứa và không biết phải làm sao. Lần thứ ba, Quỳnh đến xin và Chúa Liễu yêu cầu lấy cả gốc lẫn ngọn. Quỳnh giả vờ than phiền:

  • Chị lấy hết thì em còn gì nữa!

Quỳnh trồng ngô, và khi ngô chín, Quỳnh giữ lại bao nhiêu bắp và đưa gốc cùng ngọn cho Chúa.

Mặc dù Chúa Liễu bị lừa ba lần, nhưng đã hứa nên không thể rút lại. Quỳnh đã có một số tiền lớn từ ba vụ trồng trọt này.

Phơi sách phơi bụng

Quỳnh có một ông lão giàu có nhưng mù chữ. Ông ta thích học nhưng không biết đọc. Đôi khi, ông ta đến nhà Quỳnh mượn sách. Đương nhiên, ông ta vay sách nhưng không thể đọc nó. Quỳnh tức quá, một hôm thấy ông ta đứng ở cổng, Quỳnh nhanh chóng đưa ra cái chõng tre và lột áo nằm phơi bụng. Ông già tò mò và hỏi:

  • Cậu làm gì thế?
Xem thêm:   Đánh_giá_Trường_THPT_Hoàng_Hoa_Thám_TP_Hồ_Chí_Minh:

Quỳnh đáp:

  • À! Không có gì cả! Hôm nay trời nắng tôi đem phơi sách để khô mốc.

  • Sách ở đâu?

Quỳnh chỉ vào bụng:

  • Sách đầy bên trong đây!

Biết mình bị đánh lừa, ông già lùi về.

Lần khác, ông già mời Quỳnh đến nhà. Để đáp trả, Quỳnh đánh liều sao chép và lấy áo đánh trần mình, và nằm giữa sân chờ khách…

Quỳnh vừa bước vào, ông già bắt chước…

  • Hôm nay trời nắng tôi nằm phơi sách để khô mốc…

Bất ngờ, Quỳnh cười to, và vỗ vào túi áo và nói:

  • Ruột ông toàn chứa những thứ ngon chưa tiêu hết mà phải phơi, có sách đâu mà phơi!

Ông già ngạc nhiên:

  • Sao cậu biết?

Quỳnh lại cười to và lắc lắc bụng ông già:

  • Ông nghe rõ chứ? Bụng ông đang kêu “Ong óc” đây này! Tiếng cơm, tiếng gà, tiếng cá, lợn… Chứ không phải tiếng sách đâu. Thôi mau mặc áo và vào nhà đi.

Ông già lùi về theo lời Quỳnh và miễn cưỡng tiếp khách.

Trạng chết chúa cũng báng hà

Kể từ sau lần đó, chúa ghét Quỳnh. Sau mười ngày, chúa triệu tập Quỳnh đến điện thị yến, dự định cho Quỳnh uống thuốc độc để giết chết. Quỳnh biết chúa oán hận về những việc trước đó, và lần này chúa triệu Quỳnh đến điện thị yến chắc là có chuyện gì đó. Trước khi đi, Quỳnh nhắc vợ và con trai:

  • Hôm nay khi vào thăm chúa, cẩn thận nhất có thể. Nếu có việc gì xảy ra, ta không được tiết lộ ngay lập tức, phải đợi đến khi ta vào phòng ngủ, chặt hai quạt và gọi ca hát rồi mới có thể phát tang ngay sau khi chúa phát tang thì mới thoải mái phát tang ở ngoài.
Xem thêm:   101+ Bài học tuyệt vời từ Phật để sống tốt hơn

Quỳnh chưa kịp xong, ông chủ khách sạn mời Quỳnh tới nhà. Để trả thù, Quỳnh lấy tay làm theo, rồi tiếp tục:

  • Hôm nay khi tôi vào thăm chúa, tôi sẽ phơi sách để giữ cho nó không bị ẩm mốc.

Nghe xong, chúa hỏi:

  • Khi nào Quỳnh chết?

Quỳnh trả lời:

  • Khi nào chúa chết, thì Quỳnh cũng chết?

Uống xong thuốc, Quỳnh cảm thấy khỏe mạnh và muốn về. Khi Quỳnh đến nhà, ông chủ khách sạn xác nhận rằng Quỳnh tưởng như không có việc gì. Quỳnh nằm trên giường và nghe nhà trò hát còn người nhà vui vẻ như bình thường. Chúa sai người đi kiểm tra xem Quỳnh có việc gì không. Họ thấy Quỳnh nằm trên giường và nghe nhà trò hát, trong khi mọi người khác vui vẻ và trở về. Chúa yêu cầu bếp trưởng tới hỏi xem thuốc đã dùng như thế nào mà Quỳnh không có phản ứng.

Chúa thử uống thuốc và chỉ sau một lúc chúa đã chết.

Nghe tin này, gia đình Quỳnh tạo tang và tang lễ chỉ kéo dài một ngày. Bây giờ mới biết Quỳnh đã chết từ lúc chưa khai báo. Người người đã viết thơ:

“Trạng chết chúa cũng báng hà
Dưa gang đỏ đít, cà đỏ tròn”.

Miệng kẻ sang

Khi còn nhỏ, Quỳnh đã cho thấy sự thông minh và khả năng đối đáp nhanh nhạy. Trên đường về nhà, đói quá, Quỳnh vào một quán nước ven đường. Trong quán có một viên quan, dáng vẻ oai vệ, đang ngồi nhai trầu bỏm bẻm. Bên cạnh, có một lính vệ đứng canh. Viên quan nhai xong, vứt miếng bã trầu xuống đất.

Xem thêm:   40+ câu nói hay giúp bạn có động lực đọc sách mỗi ngày

Quỳnh ngồi uống nước, thấy ngứa mắt, bước lại, nhặt lên, nhìn như đang tìm kiếm cái gì đó, rồi đút vào túi.

Viên quan thấy lạ, hỏi:

  • Mày là ai? Làm gì vậy?

Quỳnh giả vờ run rẩy và trả lời:

  • À, con là một học sinh nghèo, lâu nay nghe mọi người nói “Miệng nhà quan có gang có thép”. Con muốn nhặt lên để xem thử có đúng không?

Viên quan nghĩ rằng câu này rất khó đối, vì “gang” và “thép” là hai ký tự trong kinh Dịch. Nhưng Quỳnh đối ngay:

  • Chó khôn chớ cắn càn.

Hai ký tự này cũng là tên của hai quẻ trong kinh Dịch và còn ám chỉ viên quan là chó. Bị đánh bại, viên quan tức giận và nói:

  • Được! Ta sẽ đưa cho mày một vế nữa, phải đối ngay. Rồi ta sẽ đọc: “Trời sinh ông Tú Cát!”.

Quỳnh đáp ngay:

  • Đất nứt con bọ hung!

Viên quan tức giận nhưng không thể làm gì được, bởi Quỳnh đã đối một cách chính xác. Viên quan buộc phải từ bỏ và quay đi.

Hy vọng bài viết này sẽ mang lại niềm vui và tiếng cười cho bạn sau những giờ học tập và làm việc căng thẳng. Hãy chia sẻ bài viết này để lan toả tiếng cười đến tất cả mọi người xung quanh bạn!

Xem thêm:

Tâm sự của Sách: https://tamsucuasach.com

Related Posts