Câu chuyện về Cô bé quàng khăn đỏ
Ngày xửa ngày xưa có một câu chuyện kể về một cô bé thường hay quàng một chiếc khăn màu đỏ. Từ đó, mọi người gọi cô ấy là “Cô bé quàng khăn đỏ”. Một ngày nọ, mẹ của cô bé bảo cô ấy mang bánh mới nướng để biếu bà ngoại. Trước khi cô bé ra khỏi nhà, mẹ cô nhắc nhở cô rằng:
- “Con đi theo đường thẳng đến nhà bà ngoại để tránh những con chó sói ở đường vòng qua khu rừng. Đừng để bị chúng tấn công và ăn thịt nhé!”
Cô bé nghe lời mẹ và mang theo giỏ bánh lên đường đến nhà bà ngoại. Trên đường, cô bé nhìn thấy đường vòng qua khu rừng có nhiều loại hoa thơm và cỏ xanh lạ. Còn bướm, có biết bao nhiêu đôi cánh sặc sỡ màu sắc và xinh đẹp nữa.
Khi cô bé nhìn thấy hoa và bướm đẹp thì cô bé quên mất những lời mẹ đã nhắc trước khi cô ra khỏi nhà. Vì vậy, cô bé quyết định vào đường vòng qua khu rừng xinh đẹp. Khi đi được một lúc, cô bé gặp một con sóc và sóc nhắc nhở cô bé:
- “Cô bé quàng khăn đỏ, không phải mẹ cô đã nhắc cô phải đi đường thẳng à? Đừng vào khu rừng đó, tránh bị chó sói tấn công đấy. Hãy nghe mẹ cô nói thì tốt hơn.”
Tuy sóc nói nhưng cô bé không quan tâm, và cô bé quyết định không nghe lời nhắc nhở của mẹ và sóc. Cô bé vẫn tiếp tục đi trên đường vòng qua khu rừng.
Cô bé vừa đi trên đường vừa hái hoa và bắt bướm rất vui vẻ. Khi cô bé đi đến giữa khu rừng, cô bé bất ngờ gặp chó sói. Con sói to lớn tiến lại gần cô bé và hỏi:
- “Cô bé quàng khăn đỏ, cô đang đi đâu vậy?”
Cô bé sợ hãi khi thấy chó sói, nhưng cô cố tỏ ra mạnh mẽ và trả lời:
- “Tôi đang đi đến nhà bà ngoại để tặng bánh mà mẹ tôi mới nướng.”
Khi nghe câu trả lời của cô bé, chó sói suy nghĩ trong lòng: “Ồ, nếu vậy thì cô bé này có bà ngoại, thì để tôi tính sao để ăn cả hai bà cháu nhà nó.” Và nó tiếp tục hỏi cô bé:
- “Nhà bà ngoại của cô ở đâu? Có xa nơi này không?”
Cô bé không nghi ngờ gì và đáp ngay:
- “Nhà bà ngoại ở bên kia khu rừng này, ngôi nhà có ống khói cao kia. Chỉ cần đẩy cửa nhẹ là vào ngay.”
Nghe xong, chó sói không còn ý định ăn thịt cô bé, mà nó chạy ngay tới nhà của bà ngoại như cô bé đã nói. Vì biết cách vào nhà của bà dễ dàng, nó đẩy cửa nhẹ nhàng và sau đó ăn thịt bà ngoại của cô bé. Khi nó đã ăn bà ngoại, nó leo lên giường và đắp chăn kín để giả vờ là bà ngoại đang ốm.
Vì chó sói không ăn thịt cô bé khi ở trong rừng, cô bé đã vui vẻ hái hoa và bắt bướm và cuối cùng cô bé đến được nhà bà ngoại mình. Khi cô bé vào nhà, cô bé thấy trên giường là con sói đang nằm và có chăn kín mít. Nhưng cô bé nghĩ rằng bà nội của mình đang ốm, nên cô bé hỏi:
- “Bà yêu dấu của cháu, bà đã ốm lâu chưa?”
Con sói không trả lời câu hỏi của cô bé, nó chỉ giả vờ rên rỉ dưới chăn. Cô bé tiếp tục:
-
“Bà yêu dấu ơi, mẹ của cháu đã nướng bánh mới rồi, và bảo cháu mang đến cho bà ấy!”
-
“Vậy à? Bà vui lắm, cảm ơn mẹ con hai mẹ con nhé. Cháu ngoan, hãy lại đây với bà tí nhé.”
Nghe bà gọi, cô bé quàng khăn đỏ chạy tới giường bà đang nằm. Nhưng cô bé thấy có điều lạ, vì vậy cô bé hỏi:
- “Bà yêu dấu ơi, sao hôm nay tai bà lại dài thế?”
Con sói trả lời:
-
“Tai của bà dài để có thể nghe cháu nói rõ hơn đấy!”
-
“Bà yêu dấu ơi, sao mắt của bà lại to và đen vậy?”
-
“Mắt của bà to để bà có thể nhìn cháu gái xinh đẹp này rõ hơn đấy!”
Dù vậy, cô bé vẫn thấy những điều lạ lẫm với bà mình, vì vậy cô bé lại hỏi bà:
-
“Bà yêu dấu ơi, sao hôm nay mồm của bà lại to vậy?”
-
“Mồm của bà to để bà ăn thịt cháu ngon lành hơn.”
Nói xong, chó sói tức giận và tấn công cô bé quàng khăn đỏ. Nhưng may mắn là một thợ săn đi ngang qua và đập con sói đầu chó bằng một cú đánh mạnh. Vì đòn hiểm, con sói lăn ra chết.
Thợ săn biết chó sói đã ăn thịt bà ngoại của cô bé, vì vậy anh ta mở bụng con sói và kịp thời cứu sống bà ngoại của cô bé. May mắn, cả hai bà cháu đã thoát khỏi nguy hiểm này. Từ đó, cô bé quàng khăn đỏ không bao giờ làm trái ý mẹ nữa…