“Thú tội” – Một trong 10 cuốn sách bán chạy nhất năm 2009 của Minato Kanae
Thời cấp 2 thường được coi là “tuổi thanh xuân” cho nhiều người, với những mối tình học trò đẹp đẽ. Đó như là cơn mưa nhẹ nhàng mà chúng ta sẵn sàng nhận lấy, muốn được ướt mưa một lần nữa.
Nhưng còn tuổi mới lớn, tuổi dậy thì thì sao? Có nhiều người nhớ về cái thời “không còn là trẻ con nhưng cũng chưa hẳn là người lớn” đó không? Ở tuổi học sinh cấp 2, không ít học trò đã trải qua những biến đổi tâm lý và nhân cách. Điều này được thể hiện một cách hoàn hảo đến rợn người trong cuốn sách “Thú tội” của tác giả Minato Kanae.
Nếu bạn nghĩ rằng cuốn sách này chỉ kể về những vụng dại ngô nghê của tuổi mới lớn như những cuộc đánh nhau hoặc cùng nhau xem phim đen, thì bạn đã lầm. Thực tế, cuốn sách này nói về giết người. Một học sinh cấp 2 đã giết chết một đứa bé với chủ nhiệm là mẹ của nó.
Lời thú tội của cô giáo
Như tên cuốn sách, 6 chương và hơn 200 trang chỉ nói về thú tội. Lần lượt là tường thuật của cô giáo, lớp trưởng, bà mẹ học sinh B, lời tự sự điên loạn của B, di chúc của A và cuối cùng là cuộc gọi của cô giáo cho học sinh A. Tất cả nội dung xoay quanh câu chuyện về Manami, con gái của cô giáo.
Một đứa bé 1 tuổi vụng trộm mang bánh mỳ đến bể bơi của trường để cho chú chó lang thang không bị đói. Một đứa bé đã bị cuộc sống lỡ trôi qua, một cuộc sống thần tiên. Một đứa bé có một người mẹ tốt và một người cha tuyệt vời.
Thế nhưng, 2 học sinh của cô giáo Moriguchi đã biến điều đó thành quá khứ. Họ giết chết và giấu xác đứa bé dưới bể bơi, tạo thành một vụ tai nạn giả.
Cô giáo biết đến điều đó và cô quyết định trả thù. Bằng cách tự xét xử trong buổi học cuối cùng của lớp 7, cô giáo tạo ra một buổi xét xử đầy kinh hoàng và làm cho tất cả mọi người “sốc”.
Với những người yêu thích truyện trinh thám, họ có thể đọc đoạn đầu của cuốn sách này và nghĩ đến cái kết. Họ có thể đoán rằng cô giáo không thực sự tiêm máu vào sữa để trả thù. Có thể cô chỉ muốn đe dọa và gây ám ảnh tâm lý cho những kẻ đã gây ra tội ác không thể tha thứ.
Nhưng khi đọc những lời thú tội của bạn lớp trưởng ở chương 2, nhiều độc giả có lẽ sẽ thấy những phỏng đoán đó hoàn toàn đúng. Bởi thực tế là không có ai trong số học sinh đó đã bị nhiễm HIV. Bịch sữa mà họ đã uống không có chứa máu!
Nhưng tác giả Minato Kanae lại khiến tất cả phải ngã ngửa. Đó là lý do tại sao “Thú tội” là một trong những cuốn sách bán chạy nhất và đã được chuyển thể thành phim.
Nhà truyền giáo chân chính
Trong cuốn sách, xuất hiện một nhân vật vô cùng mờ nhạt, chỉ được đề cập vài lần nhưng luôn gây sốc. Lời thú tội cuối cùng của cô giáo đã chỉ ra rằng lý do bịch sữa không nhiễm HIV là do nó bị đánh tráo. Người đã làm điều đó, một giáo sĩ tốt bụng, không ai khác chính là chồng của cô giáo, người là cha của đứa bé. Anh ấy tha thứ cho kẻ thù, vì anh tin rằng hai học sinh tuổi mới lớn có thể trở thành những con người tốt trong tương lai.
Chúng ta hãy tôn trọng sự tha thứ của anh ấy, nhưng về phần dự đoán về tương lai và hiểu tâm lý tuổi mới lớn, có lẽ anh đã sai. Vì 2 học sinh mà anh nghĩ rằng sẽ trở thành những người có ích cho xã hội, một người không thể vượt qua ám ảnh tâm lý, tự tay đâm chết mẹ ruột của mình. Người còn lại, suýt nữa đã đặt bom và giết chết tất cả học sinh trong trường!
Lòng tốt của một người mẹ – Mù quáng, rất mù quáng
Nếu lòng từ bi sẵn sàng tha cho những kẻ đã giết con mình có thể khiến độc giả cảm thấy ấm áp, thì việc hi sinh mù quáng của người mẹ học sinh B cho đứa con ngây thơ lại khiến chúng ta cảm thấy xót xa.
Nuôi dạy con không bao giờ là dễ dàng với những người phụ nữ giàu tình cảm nhưng thiếu sự nghiêm khắc cần thiết. Đối với mẹ của Nao – học sinh B trong lời thú tội đầu tiên, tình yêu thương con cái đã giết chết bà và phá hủy đứa con Naoki mà bà yêu thương nhất. Bà phủ nhận mọi lỗi lầm của đứa con, dù trong bất kỳ tình huống nào. Tình yêu mù quáng ấy còn đau đớn hơn khi chính đứa con thừa nhận “con, chính con đã giết đứa bé ấy”, nhưng bà vẫn không tin, thậm chí bà còn muốn tự tử cùng đứa con của mình, Naoki!
Tất cả tội ác đều bắt đầu từ sự giáo dục trong gia đình, một sự thật vẫn luôn đúng. Cách quan tâm, nuông chiều hoặc nghiêm khắc với con cái đều cần một cân nhắc tốt. Điều này khiến các bậc cha mẹ đau đầu.
Wanatabe – Thiên tài lạc lối
Học sinh A, người đã lên kế hoạch giết chết con gái của cô giáo. Người đã tự chế tạo quả bom để tự sát cùng với tất cả học sinh trong trường. Người đã giết bạn gái của mình và nhốt xác vào tủ lạnh. Những từ ngắn gọn đủ để mô tả về học sinh lớp 8 có trí tuệ thiên tài nhưng tâm lý điên loạn.
Cậu đáng thương, tạo vẻ ngoài kiêu ngạo bất cần để che giấu tâm lý yếu đuối. Cậu khinh thường tất cả những học sinh khác trong lớp, vì họ chế giễu những phát minh thiên tài của cậu. Đồng hồ đếm ngược, ví chống trộm, máy phát hiện nói dối… không ai quan tâm.
Cậu làm mọi thứ chỉ để tìm kiếm sự công nhận, từ người mẹ đã bỏ rơi cậu để đi kiếm sự nghiệp. Cậu sống với người cha không yêu thương, bỏ con cái ở một nơi hoang vắng, xa xa để tự mình trưởng thành.
Và hậu quả, với tâm lý lệch lạc do sự lỗi lầm của người lớn, cậu hiểu sai rằng thế giới quan tâm đến những “tin shock, tin hot” như những kẻ giết người hàng loạt, hơn là những phát minh thiên tài. Và để được mẹ chú ý, cậu phải giết người, phải được đưa lên báo, phải trở thành đề tài bàn tán trên truyền thông.
Đau đớn, kinh dị khi đọc những “di chúc” của người thiên tài lạc lối này. Cuốn sách này có thể khiến những phụ huynh xem lại cách dạy con của mình. Ở tuổi dậy thì, tâm lý của trẻ con dễ bị méo mó nếu không được hướng dẫn đúng. Sẽ có rất nhiều học sinh A giống như Wanatabe ra đời, sẽ có nhiều vụ án thương tâm xảy ra nếu các cha mẹ không dạy con, không thương con theo cách đúng.
Có lẽ đây cũng là lời cảnh tỉnh nghiêm trọng mà tác giả Minato muốn truyền đạt qua cuốn sách “Thú tội”.