Tết Ở Làng Địa Ngục

Vốn là đảng cướp khét tiếng ác độc, tàn bạo, nham hiểm ở truông nhà Hồ, thời chúa Nguyễn ở Đàng Trong, quan điểm của chúng là giết sạch, cướp sạch không một ai sống sót. Phi vụ cuối cùng của lũ cướp là tấn công đoàn người giàu có đi qua nơi này, tổng cộng 193 mạng người gần như bị giết sạch, ngoại trừ một bà mẹ mang bầu đứa con sắp sinh kịp trốn thoát. Sau đó đảng cướp bị quan quân truy sát, chỉ còn vài trăm người sống sót chạy trốn khắp nơi. Cuối cùng họ dừng chân tại một vùng đất cheo leo bên sườn núi, quanh năm có sương mù, và nghĩ rằng đây sẽ là nơi trú ẩn, sẽ là nơi nương náu để họ sống nốt phần đởi còn lại. Sẽ không có ai biết họ là hậu nhân của đảng cướp truông nhà Hồ khét tiếng năm xưa. Mặc cảm đeo bám từ những tội ác vấy máu của tổ tiên khiến dân làng đồng ý đặt tên cho làng là Làng Địa ngục. Mặc dù không người dân làng nào dám rời khỏi làng một bước, ngoại trừ ông Thập trưởng làng để mang lương thực về cho làng và không cho phép bất cứ người lạ nào được vào trong làng. Dù họ đã nghĩ rằng cuộc đời mình rồi sẽ cứ thế trôi đi như vậy. Thế nhưng có lẽ họ cũng không ngờ quả báo lại đến sớm và kinh hoàng như thế.

Xem thêm:   Lời bài hát Sau tất cả

Tác giả đã xây dựng một ngôi làng đầy những chuyện kỳ bí, đầy những oan hồn bóng quế vất vưởng, bầy đom đóm câu hồn, bầy cá chép thành tinh rỉa thịt người, những con thuyền chở vong, tưởng chừng như chỉ cần đi loạng quạng một cái là gặp ma như chơi, những cái chết đẫm máu, rồi vô số kỳ thuật, vu thuật thần bí cái này chứng tỏ tác giả đã nghiên cứu rất kỹ trước khi viết truyện. Làng Địa Ngục hiện lên với bức màn u ám giăng mắc từ đầu đến cuối, mức độ kinh dị cứ thế tăng dần. Bọn họ cứ thế sống trong nơm nớp lo sợ ngày nào đó hậu nhân của đoàn người giàu có kia sẽ kéo tới báo thù. Thế nhưng dù họ có chuẩn bị kỹ đến đâu cũng không thể tránh được quả báo. Chỉ vì một trận cướp bóc đẫm máu, con cháu họ đã phải hứng chịu một âm mưu báo thù trùng trùng lớp lớp không chút sơ hở. Khi từng người chết dần, nằm giữa vũng máu tươi, dân làng cũng bắt đầu không còn tỉnh táo, họ đã hiện ra phần con mà họ vốn đã giấu kín suốt bao năm. Nghi ngờ nhau, muốn tiêu diệt lẫn nhau, trở nên tàn ác, thú tính giống hệt như cha ông họ khi xưa. Đọc đến đoạn này thấy khi họ hóa điên lộ ra lốt thú mới thấy người còn đáng sợ hơn cả hồn ma bóng quế nhiều.

Xem thêm:   Một thoáng ta rực rỡ ở nhân gian - Ocean Vương

Tình tiết truyện dồn dập, căng thẳng tăng dần từ đầu tới cuối. Ông Thập trưởng làng gần như không có lấy một ngày nào được yên, làng ông hết người này đến người kia xảy ra chuyện. Mà công nhận trong Tết Ở Làng Địa Ngục lắm ma thật, vài người hẹo xong ở mấy chương trước là lập tức sang chương sau thành ma luôn. Trong truyện mình thích cô Chiêm, cháu gái cụ Khảm, người cao tuổi nhất trong làng. Cô tính tình hiền hậu, nhưng điềm tĩnh, biết phân biệt rõ phải trái, nhân hậu, thông minh và có khả năng nhìn thấy ma. Chiêm là người thứ hai sau ạnh trai tên Đức là những thanh niên còn chưa hóa điên trong làng Địa Ngục. Còn về phần ma thích con ma nào thì mình thích bọn hình nhân. Chẳng hiểu mọi người thế nào chứ với mình bọn hình nhân trông điệu bộ chúng nó cứ thấy vương nét gì đó quái dị, chẳng tốt đẹp tí nào cả. Chúng hệt như búp bê ma vậy. Đọc đoạn kinh dị nào rợn tóc gáy nhất, là trường đoạn dân làng bắt đầu hóa thành bầy quỷ sát nhân. Truyện viết cuốn hút, văn phong mượt mà, càng đọc về cuối càng không thể bỏ xuống được.

Related Posts