Sống Thực Tế Giữa Đời Thực Dụng

“Thế giới này căn bản không có ai sinh ra không gặp thời. Bạn không thành công, vì bạn chưa đủ giỏi mà thôi”.

Giữa thế gian vội vã, chúng ta nỗ lực như thế, cuối cùng là vì cái gì? Chắc chắn ai cũng đã trải qua những cảm giác mơ hồ như vậy. Đêm tối cuộn mình trăn trở đến bật khóc, hay cảm thấy lạc lõng giữa đám đông và tự cho mình là một kẻ vô dụng. Phải! Bạn trách cuộc đời tệ bạc, bất công. Nhưng, thực dụng thì có gì không tốt?

Quyển sách “Sống thực tế giữa đời thực dụng” của MỄ MÔNG đã khiến cho tôi trở thành một con người khác, có lối đi đúng đắn hơn, có ước mơ và điều quan trọng nhất là cố gắng hơn. Nó đã tát thẳng vào những suy nghĩ ngu xuẩn của tôi bấy lâu. Bằng những cảm hứng đầy chân thật, Mễ Mông đã truyền cho tôi một sức mạnh rất phi thường.

Quyển sách có 8 chương với nhiều câu chuyện khác nhau, từ gia đình đến xã hội và cả tình bạn lẫn tình yêu. Những câu chuyện ấy có thể bạn đã bắt gặp trong cuộc sống hàng ngày, nhưng không phải ai cũng có thể nhìn thấy đến cuối câu chuyện, suy cho cùng chuyện của người khác vẫn do người người khác làm chủ mà thôi. Quyển sách với lối viết dí dỏm, gần gũi, thậm chí còn có một chút ngông cuồng, đa số đều là quan điểm của tác giả. Tuy nhiên những quan điểm ấy hợp lý đến bất ngờ.

Sinh ra không phải là con nhà giàu, giới hạn của bạn lại chỉ là vạch xuất phát của những “con nhà giàu”. Bạn trách thế giới bất công? Không hẳn, ít nhất đời bố mẹ của người ta cũng nỗ lực nhiều hơn bố mẹ bạn. Vậy chẳng phải rất công bằng sao? Chim yến làm sao biết được chí của chim ưng, đối với người dùng cả đời cống hiến cho sự nghiệp vĩ đại, ngoài ngưỡng mộ ra bạn có thể làm gì? Mễ Mông đã cho tôi một sức mạnh tinh thần đến mức thượng thừa, chị ấy nói nếu sinh ra không thể là một Vương Tư Thông (con trai tỉ phú người Trung Quốc) thì hãy cố gắng trở thành một Jack Ma (tỉ phú người Hồng Kông). Nỗ lực không phải để có nhiều tiền chất đầy núi mà để có tiền sống một cuộc đời ý nghĩa. Nhiều tiền để làm gì? Để giải cứu thế giới chắc? Không, trước tiên là hãy sống hạnh phúc và khiến gia đình mình đủ ba bữa ăn mỗi ngày. Mễ Mông cũng đưa ra quan điểm, làm việc mình thích chưa chắc sẽ thành công nhưng chắc chắn sẽ rất hạnh phúc. Đúng là vậy, có người phấn đấu cả đời lại đến khi về già rồi tự hỏi mình đã đạt được ước mơ hay chưa. Nhưng cũng có những người bình bình tại tại, lại luôn mỉm cười từ tận đáy lòng. Thật ra hạnh phúc rất đơn giản, chính là biết đủ!

Xem thêm:   Mỉm Cười Sống Tiếp | Cao Gia Trình

Ngoài ra, quyển sách còn khiến người đọc khẳng định lại chính mình. Một con người nghèo khổ không phải là không xu dính túi mà là ngay cả một ước mơ cũng không có. Mễ Mông cho hay, khi bạn đã có một việc mình muốn làm, bạn sẽ đau khổ, sẽ bị uy hiếp, một người khi có ước mơ sẽ trở thành con tin của thượng đế. Bạn sống không chỉ để thở, mà còn phải sống để khiến mình không phải hối tiếc bất kì điều gì. Có tiền dùng đồ hiệu, không ai nói gì bạn, nhưng dùng đồ hiệu chỉ để khoe khoang thì thật sự rất đáng để tâm. Người ta dùng đồ hiệu không phải chỉ vì thương hiệu mà đôi khi còn vì chất lượng của nó. Đối với một người mù thời trang, Chanel hay Gucci có gì khác nhau? Đối với người không quan tâm về xe cộ, Lamborghini cũng chỉ là xe mà thôi. Mễ Mông dùng ngòi bút một cách rất sắc bén và có đôi khi hơi thô kệch. Nhưng sự thật thì hay mất lòng, nếu bạn quá để tâm ai đó nói gì về mình, chẳng phải là bạn sai mà là bạn quá nhạy cảm. Mễ Mông có viết, đối với một con bọ hung, bạn đẩy một cục phân to cũng là khoe khoang rồi. Sống mà phải để tâm ai đó nhìn nhận thế nào về mình, không phải rất mệt mỏi sao?

Xem thêm:   Xứ Oz diệu kì

Có người nói tôi đã nỗ lực nhiều đến vậy vẫn không thể bằng ai cả, bạn đùa sao? Vậy sao bạn không nỗ lực thêm nữa đi, cái mà bạn bỏ ra đã là gì so với những vĩ nhân hay những người không tiếc mạng mình vì việc lớn, khi bạn nói bạn đã cố gắng, tin tôi đi, bạn vẫn chưa đủ cố gắng đâu. Bạn biết nhạc sĩ thiên tài người Áo Mozart không? Mễ Mông đã cho tôi biết, trước năm 6 tuổi, ông ấy đã phải luyện tập hơn 3500 giờ. Còn cả Bobby Fischer, 17 tuổi đã trở thành kiện tướng cờ vua, nhưng ai biết được trước đó ông đã phải mất 10 năm khổ luyện. Khóc lóc cái gì? Bạn đã bỏ ra 10000 giờ cố gắng hay chưa? Nếu chưa thấy chính mình thành công phải chăng bạn bỏ ra quá trình chưa đủ cố gắng?

Mễ Mông đã dùng ngòi bút của mình như một thứ vũ khí đâm một nhát vào tim người đọc, nhưng nhát đâm đó lại khiến người ta tỉnh ngộ hơn. Mễ Mông lấy rất nhiều câu chuyện làm ví dụ, đúc kết ra một vấn đề. Có những cô gái yêu đến điên cuồng mặc đối phương làm mình đau khổ, vậy sao cô ta không buông tay đi? Suy cho cùng là do bản thân cô ta đã muốn như vậy, nếu không thể buông bỏ thì hãy chấp nhận đi, chấp nhận mọi nỗi đau, chấp nhận những kết quả thê thảm nhất. Đó đều là do bạn muốn mà thôi, đừng đổ lỗi!

Xem thêm:   Đọc Sách "CHÙA" - Trải Nghiệm Mang Hương Vị Tuổi Trẻ

Ngưng than thở, sống tích cực hơn, thay đổi nhận thức, cuộc sống sẽ thoải mái hơn. Con người ta cứ trông đợi vào thời thế, nhưng đâu phải lúc nào cũng thiên thời địa lợi nhân hòa? Thật ra, chỉ cần bạn đủ giỏi, ngay cả thời thế cũng sẽ chiều theo ý bạn. Chính Mễ Mông đã khiến tôi nghiệm ra những chân lý ấy. Coco Chanel đã nói: “Thay vì quan tâm đến việc bị người khác chối bỏ và đối xử bất công, chi bằng bạn hãy tự tạo ra phẩm giá và vẻ đẹp cho riêng mình”. Nếu thế giới đang chỉ trỏ bạn như thế này như thế kia, việc của bạn chỉ cần mỉm cười và dùng thực lực của bản thân để tát vào mặt họ.

Mễ Mông à, em thật sự rất cảm ơn chị đã khiến em nhìn thấy một thế giới quan tươi sáng trong những phút giây tăm tối của cuộc đời, giá mà được biết đến chị sớm hơn nữa thì thật tuyệt vời biết bao. Quyển sách đã khiến em trở nên mạnh mẽ hơn và thay đổi cách nhìn nhận hoàn toàn khác, để giờ đây em có một cuộc đời khác tích cực hơn.

Các bạn ơi, hãy tin tôi, đọc ngay “Sống thực tế giữa đời thực dụng”, bạn sẽ thấy thế giới này thật ra rất công bằng và sự công bằng ấy đến từ nhận thức của chính chúng ta. Chúc cho tất cả những người đang lạc lối trong cuộc đời của chính mình tìm được hướng đi đúng đắn. Bạn cứ việc làm tốt con người mình, việc của người khác đã có người khác làm rồi.

Nguồn ảnh: Mạch Nhung Yên

Related Posts