Nguyên Hồng, một nhà văn tận tụy, chú trọng viết về những tầng lớp bất hạnh trong xã hội. Vì vậy, ông được biết đến với cái tên “nhà văn của những người cùng khổ”. Tuổi thơ của ông đầy cay đắng và đau khổ, và sự đồng cảm với số phận của người nông dân nghèo, phụ nữ và trẻ em luôn hiện hữu trong sự nghiệp sáng tác của ông. Dưới đây là tiểu sử và thời kỳ sáng tác của nhà văn Nguyên Hồng.
Tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp của nhà văn Nguyên Hồng
Nguyên Hồng, tên khai sinh là Nguyễn Nguyên Hồng, sinh năm 1918 và qua đời năm 1982, là một nhà văn và nhà thơ nổi tiếng trong văn học Việt Nam.
Ông ra đời tại phố Hàng Cau, thành phố Nam Định, tỉnh Nam Định (nay là phường Trần Hưng Đạo, Nam Định). Từ nhỏ, ông đã trải qua một tuổi thơ đầy u ám. Cha ông làm công việc lao động, sau đó mất việc, kinh tế suy thoái, nghiện ngập và mắc bệnh lao, dẫn đến cuộc sống của ông nghèo khó. Mẹ của nhà văn đã hi sinh rất nhiều, hy sinh cho chồng con, nhưng cuộc sống của họ không hạnh phúc.
Khi ông 7, 8 tuổi, lúc đang trong tuổi thơ hồn nhiên và ngây thơ, ông đã nhận ra sự căng thẳng trong cuộc hôn nhân của cha mẹ mình. Trong ký ức của ông, ông từng nghĩ rằng “thầy mẹ tôi kết hôn không phải vì yêu nhau”.
Khi ông 12 tuổi, cha ông qua đời, mẹ ông biến mất tiếp theo và Nguyên Hồng phải sống trong sự khinh miệt, sự xem thường của bà và cô ruột. Mẹ của ông bị gia đình chồng hắt hủi, bỏ rơi, không cho hai mẹ con ông gặp nhau. Vì vậy, từ khi còn nhỏ, ông đã trải qua những ngày tháng cực khổ, đau khổ, thiếu thức ăn, thiếu quần áo, thiếu tình thương. Để kiếm tiền đi học, ông phải làm công việc nhặt rác và tiếp xúc với những người xấu xa ở cổng chợ, vườn hoa, sân bóng đá hoặc bến xe ô tô.
Khi ông lên 16 tuổi, ông từ bỏ việc học và đi theo mẹ lên Hải Phòng để kiếm sống. Nhờ vào tài năng của mình, ông trở thành một giáo viên dạy học cho trẻ em nghèo ở khu ổ chuột xóm Cấm, Hải Phòng.
Từ nhỏ, Nguyên Hồng rất thích đọc sách, vì vậy số tiền kiếm được chủ yếu được dùng để mua những cuốn sách mà ông thích ở Nam Định. Ông thường đọc những cuốn viết về những nhân vật gan dạ, can đảm, trung thành, những anh hùng dũng cảm,…
Năm 1936, ông bắt đầu sự nghiệp nghệ thuật, viết truyện ngắn đầu tiên có tên “Linh hồn” được đăng trên tạp chí Tiểu thuyết thứ 7. Đến năm 1937, ông trở nên nổi tiếng trên các diễn đàn văn học thời đó nhờ tiểu thuyết “Bí vỏ”. Đây là một tiểu thuyết sống động về xã hội và tình hình những “con người nhỏ bé dưới đáy” như Tám Bính, Năm Sài Gòn,…
Trong thời gian từ năm 1936 đến năm 1939, ông tham gia Mặt trận Dân chủ tại Hải Phòng. Năm 1943, Nguyên Hồng tham gia Hội Văn hóa Cứu quốc bí mật cùng với Nam Cao, Tô Hoài, Nguyễn Huy Tưởng… và trở thành Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam.
Năm 1957, Nguyên Hồng là một trong những người sáng lập Hội Nhà văn Việt Nam. Năm 1996, ông được nhận giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật từ Nhà nước.
Nhà văn Nguyên Hồng sáng tác ở thời kỳ nào?
Nguyên Hồng sáng tác trong cả hai thời kỳ trước và sau Cách mạng tháng Tám. Ông viết theo nhiều thể loại khác nhau như hồi ký, thơ, truyền thuyết, nhưng tiểu thuyết sử thi nhiều tập luôn là điểm nổi bật.
Sự sáng tác đặc trưng của ông tập trung vào việc mô tả về tầng lớp bị bất hạnh trong xã hội, con người nghèo khó, phụ nữ và trẻ em. Với một tuổi thơ đầy khốn khổ và vất vả, ông có sự đồng cảm sâu sắc với những người gặp đau khổ.
Nguyên Hồng – Nhà văn của những người cùng khố
Nguyên Hồng là một nhà văn nhạy cảm, đồng cảm và khát khao tình yêu dành cho phụ nữ, trẻ em và những người kém may mắn trong xã hội. Sự đồng cảm và tình yêu đặc biệt này xuất phát từ hoàn cảnh và môi trường sống của ông. Vì vậy, Nguyên Hồng được biết đến với cái tên “nhà văn của những người cùng khố”, là nhà văn của phụ nữ và trẻ em.
Nguyên Hồng đã sáng tác nhiều thể loại khác nhau, tác phẩm đầu tiên được viết khi ông 17 tuổi. Mặc dù cuộc sống của cậu bé nghèo này không đủ đầy đủ thức ăn và quần áo, nhưng ông không bao giờ trở nên mất động lực viết. Ông hiến dâng cuộc đời mình cho những tờ giấy, cho đến những ngày cuối cùng khi phải đối mặt với cái chết, ông vẫn không ngừng viết.
Với sự thấu hiểu của mình và những trải nghiệm từ tuổi thơ, ông hiểu được sự khốc liệt của cuộc sống của người lao động nghèo. Và khi tiếp xúc với tri thức tiến bộ, ông có nhiều góc nhìn khác về sự đàn áp và sự bóc lột khủng khiếp đối với tầng lớp dân chúng khố.
Xem thêm: Nhà văn Tô Hoài – Cuộc đời và sự nghiệp của nhà văn nhân văn.