Mây

Đánh giá bài viết

“Có khi trễ hẹn một giờ

Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm….”

“Mây” – cuốn sách được ví như ô cửa sổ nhỏ giúp độc giả nhìn ngắm rõ nét hơn chiều sâu của tâm hồn. Cuốn sách là những câu chuyện được chính tác giả, đồng thời là một người bác sĩ ghi chép lại qua cái nhìn đầy màu sắc và chất chứa tình nhân văn đối với những mảnh đời đằng sau khung cửa nơi phòng cấp cứu, những vô thường nơi vòng xoáy cuộc đời, sự ràng buộc giữa tình yêu và cái chết. Đâu đó trong những trang sách, mình tìm thấy chính mình đang lạc bước,bon chen . Và mình tin rằng , mỗi người sẽ tìm thấy một bản ngã của mình chứa đựng đâu đó trong từng câu chuyện,trong từng trang sáchnày.

Nếu như cuốn “Sen” là một tác phẩm được viết ra qua góc nhìn mang nặng chiều sâu tư tưởng và sự thiện lương, thuần túy thì “Mây” lại là bức tranh đa chiều với muôn vàn màu sắc .Sự bon chen xô bồ là những gam màu tối và điểm thêm vài nét tinh tế của những cảm nhận mà chỉ những người khi cận kề bờ vực cái chết mới thấu hiểu hết tường tận. Với tâm thế của một người từng trãi, bác sĩ Bảo Trung gửi gắm tâm tư của mình qua từng lời dạy của sư ông Thích Nhất Hạnh , qua từng lời nhạc Trịnh gắn gọn mà chứa chan cảm xúc.

Bằng sự thấm thía trước muôn vàn những mất mát, đổi thay, bằng những rung cảm mãnh liệt xuất phát từ tâm hồn , tác giả đã cho ta thấy được bản chất của con người: đó là sự dao động giữa hai thái cực : thiện – ác; sinh- tử; … Câu chuyện nhen nhóm lên chút lửa tình thương nơi lòng người – thứ vốn dĩ đã nguội lạnh tự bao giờ. Để rồi, thay vì gặm nhấm vết thương lòng, ta sẽ tìm đến những chất liệu tươi mát của từ bi hỉ xả để nuôi dưỡng trái tim cằn cỗi của mình. Không dừng chân miêu tả một nhân vật, cuốn sách là những mẩu chuyện ngắn cứ thế tiếp nối , mỗi mảnh đời là một câu chuyện mà buồn có, vui có và tiếc nuối cũng có. Để rồi chính ta cũng sẽ bị cuốn theo những thăng trầm của cảm xúc : vỡ òa trong hạnh phúc với người cha , người mẹ sau khi đón chính đứa con trai của mình thoát khỏi viễn cảnh mà thần chết tạo ra – chết hoặc sống một đời sống thực vật , hay dằn vặt bản thân như hai gia đình có con trai và con gái tìm đến cái chết bằng thuốc trừ sâu để cứu vãn tình yêu. Suy cho cùng, cái chết chỉ là chuyển giao gánh nặng của người ra đi lên đôi vai người ở lại…

Như tác giả từng tâm sự qua những trang sách , “Mây” là cuốn sách dành cho những người nhạy cảm. Quả thật vậy, cuốn sách làm mình có một cái nhìn bao quát hơn về ” nội tâm”, có một sự khởi sắc trong tâm hồn và mở tung mọi giác quan. Cuốn sách là lời trải lòng của bác sĩ về những bi ai mà bệnh nhân của ông đã từng đối mặt : chứng rối loạn tuổi vị thành niên;sự đổi thay bạc bẽo của nhân tình thế thái;những xô bồ, bon chen của con người nơi vòng xoáy cuộc đời; sự gục ngã khi hay tin bản thân mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối;….Chính vì yếu đuối, dễ tổn thương nên chúng ta sống theo đám đông mà đánh mất niềm vui đơn sơ nhất, những yêu thương cũng vì thế mà bị chôn vùi.

“Lý trí thì có hàng triệu lí do để nói đúng sai. Nhưng trái tim chỉ làm theo yêu thương”.Lựa chọn điều an toàn chính là giam cầm trái tim mình lại. Gấp lại những trang sách, mình tin rằng không chỉ chính bản thân mình mà còn biết bao bạn đọc khác có thể dám cất cao lời hát ngay giữa đám đông khi trong lòng ngập tràn niềm vui hay nhảy múa một mình khi trái tim rộn ràng điệu vũ.

Mỗi một độ tuổi , cảm nhận vì thế sẽ khác nhau . Song, nếu bạn đang bấp bênh với những sự lựa chọn, lạc lối trong những mối quan hệ tẻ nhạt, không tìm được chân lí sống của cuộc đời, hay thậm chí là muốn tìm đến cái chết để buông xuôi , xin hãy giành vài phút, lật một trang sách bất kì, biết đâu bạn sẽ tìm thấy được “ánh nắng” đằng sau “những đám mây” !

Sau đây là những câu từ tâm đắc nhất mà mình đã gặp trong tác phẩm:

*Chúng ta cứ ngỡ mình là bất tử. Chúng ta cứ ngỡ y học đã phát triển tột bậc để có thể trị liệu được tất cả. Chúng ta không chịu đối diện với thực tế là mình cũng đang chết dần.

*Khi trưởng thành rồi người ta im lặng nhiều hơn. Im lặng trước những đúng sai. Im lặng trước những thị phi và im lặng trước cả được mất.Không phải người ta sợ hãi , nhu nhược, yếu mềm mà là người ta đã hiểu nhiều hơn.

*Một trong những nỗi đau lớn nhất của kiếp người là bị lãng quên. Có nhiều khi chúng ta đớn đau, tìm mọi cách để trả thù hay không thể dứt ra khỏi một người, một mối quan hệ không phải bởi còn yêu mà là không thể chấp nhận mình là người thua cuộc, bị lãng quên. Bản ngã tổn thương sâu sắc!

*Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc, áo nàng xanh anh mến lá sân trường.

*Vì trời đất rộng thênh thang thế kia mà không chịu ở, lại chen lấn,giành giật với nhau để được chui rúc vào căn nhà bé tí với bốn bức tường vô cảm chất đầy ắp đồ đạc tiện nghi hiện đại, rồi xoay qua trở lại khó khăn…

Cảm ơn vì đã đọc bài viết của mình, có gì thiếu sót mong nhận được sự góp ý từ mọi người!

Related Posts