Truyện cổ tích dành cho bé 1-2 tuổi ngủ ngon
Nếu muốn bé nghe thêm bài thơ trước khi đi ngủ, mẹ có thể kể truyện “Chó sói và đàn dê”. Khi kể truyện cổ tích để bé ngủ ngon, mẹ có thể sử dụng cử chỉ và giọng đọc truyền cảm để bé dễ dàng lắng nghe.
Truyện cổ tích này có nội dung như sau:
Xưa kia, ở một khu rừng, có một con dê mẹ và 7 chú dê con. Họ sống hạnh phúc trong một ngôi nhà nhỏ xinh xắn và ấm áp.
Dê mẹ thường phải đi rừng tìm cỏ non để ăn vì chỉ khi no cỏ, dê mẹ mới có sữa để cho con bú. Một ngày nọ, trước khi đi vào rừng, dê mẹ bảo đàn con: “Các con nhớ khóa cửa chặt. Khi thấy mẹ đọc bài thơ này thì mở cửa ra:
Dê con ngoan ngoãn,
Mau mở cửa ra.
Mẹ đã về nhà,
Cho con bú.”
7 chú dê con nghe lời mẹ và đóng chặt cửa. Nhưng có con chó sói xấu xa sống gần đó đã nghe thấy lời dặn của dê mẹ. Sau khi tính toán, nó đã nảy ra ý định lừa dê con mở cửa để ăn chúng.
Sau khi dê mẹ đi khỏi, chó sói đến và gõ cửa, giả giọng dê mẹ nói:
“Dê con ngoan ngoãn,
Mau mở cửa ra.
Mẹ đã về nhà,
Cho con bú.”
7 chú dê con nhận ra giọng của chó sói nên đã không mở cửa. Chó sói lại đến và gõ cửa một lần nữa. Lần này, nó giả giọng nhẹ nhàng giống giọng của dê mẹ. Nhưng lần này, chúng cũng không mở cửa được vì những chú dê con thông minh đã yêu cầu sói cho xem móng. Khi nhìn thấy móng chân đen xì của sói, các chú dê không cho sói vào.
Chó sói xấu xa đến tiệm bánh mua bột mỳ trắng và xoa vào móng vuốt của nó.
Khi nó đến gõ cửa lần thứ ba, các chú dê con thấy móng màu trắng và tưởng rằng đó là mẹ của mình. Dê con mở cửa cho sói vào nhà và sói nhảy vào nuốt chửng cả bầy. May mắn, chỉ có chú dê bé nhất trốn thoát. Sở dĩ sói không ăn được nó vì nó chạy ra ngoài. Sói độc ác tìm một gốc cây để nằm và ngủ. Khi đó, dê mẹ trở về và chú dê bé nhất chui vào lòng mẹ, nức nở.
Dê mẹ mổ bụng sói ra và các chú dê con nhảy ra. Dê mẹ bảo chúng lấy đá nhét vào bụng sói và khâu lại. Khi sói tỉnh dậy và đi tìm nước uống, nó bị rơi xuống giếng vì bụng nặng đá. Vậy là con sói gian ác đã chết.
Truyện cổ tích dành cho bé mẫu giáo ngủ ngon
Đây là một trong những truyện cổ tích vừa hay và ngắn gọn để bé ngủ ngon. Mẹ có thể thêm chi tiết để truyện thêm hấp dẫn và mang tính giáo dục.
“Chồn mướp sống ở khu rừng thông. Vì là con một nên chồn mướp được cha mẹ cưng chiều. Khi tới tuổi đi học, chồn mướp không chịu đi và chỉ rong chơi thôi. Vì được nuông chiều quá nên chồn mướp trở nên bướng bỉnh, không chịu nghe ai. Dù ai khuyên gì cũng không nghe mà còn cãi bướng.
Một hôm, chồn mướp bị lạc sâu trong rừng và không biết đường ra. Cậu ta tìm được bảng chỉ đường, nhưng không biết chữ nên không thể đọc được. Chồn ngồi xuống, khóc lóc và hối tiếc. Nếu cậu ta chịu học chữ, bây giờ cậu không phải chịu khổ như vậy. Đúng lúc đó, bác sư tử xuất hiện. Chồn tưởng mình sắp bị ăn thịt nên tôi xin tha mạng.
Bác sư tử nói: “Ta chỉ muốn giúp cháu, vì cháu không biết chữ chứ gì?” Chồn gật đầu. Được bác sư tử giúp đỡ và chỉ đường, chồn tìm được đường về nhà. Cậu ta rất vui và quyết định phải đi học từ nay.”
Truyện cổ tích kể cho bé 2-3 tuổi ngủ ngon
“Một con cáo bị mắc bẫy và sau nhiều lần vùng vẫy đau đớn, nó cuối cùng thoát ra nhưng đã mất cái đuôi xinh đẹp của mình. Trong một thời gian dài, nó không dám gặp các con cáo khác vì biết rằng chúng sẽ trêu chọc và chế giễu nó vì mất đuôi. Nhưng sống một mình cũng không dễ chịu. Cuối cùng, nó nghĩ ra một cách để giải quyết vấn đề này.
Cáo cụt đuôi triệu tập tất cả con cáo đến một cuộc họp. Nó nói rằng có một số điều quan trọng muốn nói cho cả làng biết. Khi tất cả đến đầy đủ, cáo cụt đứng lên và diễn thuyết về những con cáo bị nạn do mất đuôi của mình.
Nó nói rằng con này đã bị chó săn vồ vì đuôi bị vướng vào bụi gai. Con kia thì không thể chạy đủ nhanh để thoát vì đuôi quá nặng. Ngoài ra, con người hiện nay đi săn cáo chỉ để có được cái đuôi của cáo và treo làm “trophy” săn thú. Dựa trên những chứng cứ này về tính nguy hiểm và vô dụng của đuôi, Cáo Già khuyên tất cả con cáo nên cắt đuôi đi nếu muốn sống an toàn.
Khi nó xong, một con cáo cụt đuôi khác đứng lên nói và cười: “Lão Cáo, có lẽ lão nên quay mặt đi chỗ khác một chút, sau đó chúng tôi sẽ trả lời lão.” Khi con cáo cụt đuôi tội nghiệp quay mặt đi, toàn bộ làng cáo cười và la hét. Lúc đó, cáo cụt đuôi biết rằng việc thuyết phục cả làng cắt đuôi cũng vô ích.”
Bài học đầu tiên của Gấu con
“Gấu con xin phép mẹ ra ngoài chơi với bạn vào ngày chủ nhật. Gấu mẹ nhắc nhở: “Con phải chơi ngoan. Nếu làm sai, con phải xin lỗi. Nếu có ai giúp đỡ, con phải cảm ơn.”
Gấu con tung tăng chạy nhảy và lắng nghe chim Sơn Ca hót nên va phải bạn Sóc khiến giỏ nấm bay tung tóe. Gấu con nhanh chóng khoanh tay và lễ phép nói: “Cảm ơn bạn Sóc!” Sau đó, Gấu con cúi xuống nhặt nấm và đặt vào giỏ giúp Sóc.
Sóc ngạc nhiên nói: “Tại sao con cảm ơn, phải xin lỗi chứ!”
Khi Gấu con nhìn Khỉ mẹ đang chải lông cho Khỉ con, nó không chú ý và trượt chân rơi xuống hố sâu. Gấu con hoảng sợ và kêu lên: “Cứu tôi, ai cứu tôi!”
Bác Voi xuất hiện và dùng vòi đưa Gấu con lên mặt đất. Gấu con liên tục nói: “Xin lỗi bác Voi, xin lỗi bác Voi!”