Đoạn mở đầu
Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé luôn thích quàng một chiếc khăn màu đỏ, và vì vậy, mọi người thường gọi cô bé là “Cô bé với chiếc khăn đỏ”. Một ngày nọ, mẹ cô giao nhiệm vụ mang bánh đến mừng bà ngoại. Trước khi cô đi, mẹ cô đã nhắc nhở:
“Con đi thẳng đường và đừng đi rẽ qua rừng, nơi mà chó sói có thể tấn công con.
Trên đường đi, cô bé thấy có một con đường rẽ qua rừng, trước mắt là đầy hoa và bướm. Mặc dù đã nghe lời nhắc của mẹ, cô bé không thể cưỡng lại sự lôi cuốn của con đường đó. Cô quyết định đi theo con đường rẽ.
Gặp Sóc
Trong khi đi, cô bé gặp một chú sóc. Sóc nhắc nhở:
“Cô bé với chiếc khăn đỏ ơi! Mẹ cô đã nhắc con đi thẳng đường, tại sao con lại đi con đường này?”
Tuy nhiên, cô bé không trả lời sóc. Cô vẫn tiếp tục đi theo con đường rẽ qua rừng. Trên đường đi, cô bé hái hoa và bắt bướm. Khi cô bé đến gần khu rừng, cô gặp chó sói. Con chó sói to lớn đứng trước mặt cô và hỏi:
“Cô bé này định đi đâu vậy?”
Nghe chó sói hỏi, cô bé với chiếc khăn đỏ sợ hãi, nhưng cô vẫn dũng cảm trả lời:
“Tôi đang đi đến nhà bà ngoại của mình.”
Sau khi nghe cô bé nói đến bà ngoại, chó sói nghĩ thầm: “Vậy là cô bé này còn có bà ngoại nữa, nếu thế thì tôi có thể ăn cả hai mẹ cháu.” Với suy nghĩ đó, chó sói tiếp tục hỏi:
“Nhà bà ngoại cô ở đâu?”
Cô bé với chiếc khăn đỏ trả lời: “Ở phía bên kia khu rừng. Ngôi nhà có ống khói, bạn chỉ cần đẩy cửa là vào được ngay.”
Nghe xong, chó sói để lại cô bé với chiếc khăn đỏ và lao ngay đến nhà bà ngoại cô. Nó đẩy cửa vào và nuốt chửng bà cụ. Sau đó, nó lên giường giả vờ bà ngoại bị ốm.
Sự ngạc nhiên của cô bé
Khi cô bé với chiếc khăn đỏ đến nhà bà ngoại, cô thấy chó sói nằm giường và giả vờ bị ốm. Cô bé tưởng rằng “bà ngoại” thực sự ốm, và cô hỏi:
“Bà ơi! Bà đã ốm lâu chưa?”
Chó sói không trả lời, chỉ giả vờ rên hừ hừ.
“Bà ơi, mẹ cảnh báo con mang bánh đến biếu bà.”
“Ồ, thật sao? Vậy thì bà cảm ơn con và cả mẹ con. Con ngoan quá. Con lại đây nào.”
Cô bé với chiếc khăn đỏ chạy ngay đến bên cạnh giường, nhưng cô bé lại ngạc nhiên và hỏi:
“Bà ơi! Sao hôm nay tai bà dài vậy?”
“Tai bà dài để bà có thể nghe rõ hơn những gì con nói. Chó sói trả lời.
“Vâng, nhưng mà mắt bà sao hôm nay lại to thế?”
“Mắt bà to để bà có thể nhìn rõ hơn con.”
Không thể tin được, cô bé với chiếc khăn đỏ tiếp tục hỏi:
“Vậy mà mồm bà sao hôm nay lại to thế?”
“Mồm bà to để bà có thể ăn thịt con ấy.”
Sau khi nói xong, chó sói nhảy ra khỏi giường và cố gắng nhảy lên cô bé. Tuy nhiên, vì bụng chó sói đầy đá, nó ngã xuống và chết.
Kết thúc
Từ đó, cô bé với chiếc khăn đỏ không bao giờ dám làm trái lời mẹ dặn.