Một câu chuyện cổ tích mới
Ngày xửa ngày xưa, có một vị vua và một nữ hoàng luôn khao khát có một đứa con. Nhưng suốt mấy năm qua, ước mơ ấy vẫn chưa thành sự thật. Một ngày nọ, khi nữ hoàng đang tắm, một con ếch từ dưới nước nhảy lên và nói:
- Ước nguyện của bà sẽ thành hiện thực. Vào cuối năm nay, bà sẽ sinh được một cô con gái.
Lời tiên tri của con ếch đã trở thành sự thật. Nữ hoàng sinh được một cô công chúa xinh đẹp đến không thể tả được. Vua rất vui mừng và tổ chức một buổi lễ lớn để mừng sinh nhật công chúa. Vua mời rất nhiều người thân và bạn bè, cũng như những bà mụ tới chăm sóc và yêu thương công chúa.
Trong vương quốc có mười ba bà mụ, nhưng vua chỉ có mười hai cái đĩa vàng để mời khách ăn, nên vua thiếu mời một bà. Tuy vậy, buổi lễ diễn ra vô cùng hoành tráng. Khi tiệc sắp kết thúc, các bà mụ lần lượt chúc phúc cho công chúa những điều kỳ diệu: bà đầu chúc cho công chúa đức hạnh, bà thứ hai chúc cho công chúa sắc đẹp, bà thứ ba chúc cho công chúa giàu có… Và như vậy, tất cả những điều được ước mơ trên Trái Đất đều trở thành hiện thực. Chỉ đến khi mười một bà chúc xong, bà mụ thứ mười ba mới xuất hiện. Bà muốn trả thù vì không được mời dự tiệc. Bà không lên tiếng chào hỏi ai cả, chỉ hét lên:
- Công chúa sẽ chết khi đủ mười lăm tuổi, khi mũi quay sợi đâm vào.
Sau lời nguyền này, bà mụ không nói thêm một lời nào mà chỉ rời đi. Mọi người đều ngạc nhiên không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Bà mụ thứ mười hai tiếp tục lên tiếng, bà cũng không thể xóa đi lời nguyền độc ác, nhưng cô chỉ có thể làm cho nó nhẹ đi một chút thôi. Bà nói:
- Công chúa sẽ không chết, chỉ ngủ một giấc dài trăm năm thôi.
Vua lo lắng muốn tránh cho con mình khỏi nguy hiểm, nên đã ban lệnh cấm kéo sợi đay trong toàn bộ đất nước. Tất cả những điều mà các bà mụ đã chúc cho công chúa đều thành hiện thực: công chúa xinh đẹp, đức hạnh, nhã nhặn và thông minh, ai nhìn cũng phải yêu thương.
Khi công chúa tròn mười lăm tuổi, vào một ngày vua và nữ hoàng đi vắng, cô ở nhà một mình. Cô đi khắp cung điện, khám phá từng căn phòng một. Cuối cùng, cô đến một tầng cao. Cô bước lên cây thang xoắn ốc chật chội và đến một cánh cửa nhỏ. Khóa cửa đã gỉ sét và cô dùng chiếc chìa khóa quay thì cửa mở ra. Trong căn phòng có một bà già đang ngồi trên một chiếc ghế nhỏ và cầu nguyện. Cô hỏi:
- Chào bà, bà đang làm gì vậy?
Bà già gật đầu trả lời:
-
Tôi đang kéo sợi đay.
-
Cái gì nhảy nhanh như vậy đấy bà? – Công chúa lấy một đoạn dây để kéo. Nhưng khi chạm vào dây, lời nguyền thành hiện thực, mũi quay đâm vào tay cô. Cô ngã lăn xuống giường và tự mình ngủ mê. Cả cung điện đều ngủ. Vua và nữ hoàng vừa trở về, chưa kịp bước chân vào phòng đã ngủ gục. Cả triều đình cũng cùng ngủ say. Ngựa trong chuồng, chó ngoài sân, chim bồ câu trên mái nhà, ruồi trên tường, cũng đều ngủ. Ngọn lửa trên bếp cũng tắt sáng và thức ăn trong nồi cũng không nấu tiếp. Bác đầu bếp thấy phụ bếp lơ đãng đang kéo tóc chú cũng buông ra và ngủ. Gió yên lặng trên cây, không một chiếc lá nào rung. Bụi gai mọc quanh lâu đài ngày càng xanh mướt, bao phủ lâu đài và dân chúng trong vương quốc truyền tụng rằng có một cô công chúa xinh đẹp đang ngủ say. Mọi người gọi công chúa đó là Đóa Hồng. Thỉnh thoảng, những hoàng tử nghe ngóng câu chuyện và muốn xâm nhập lâu đài, nhưng không ai có thể vượt qua bụi gai đã như một bàn tay giữ chặt họ.
Thời gian trôi qua, và một ngày kia, một Hoàng tử đến đến vương quốc này. Anh nghe một ông lão kể rằng sau bụi gai trong lâu đài có một cô công chúa tên Đóa Hồng đang ngủ say đã trăm năm. Vua, nữ hoàng và cả triều đình cũng đang ngủ say. Ông lão còn nói rằng theo lời tổ tiên để lại, đã có nhiều Hoàng tử muốn xâm nhập qua bụi gai nhưng đều bị mắc kẹt. Hoàng tử không sợ hãi, và anh quyết định muốn xâm nhập để tìm kiếm cô công chúa xinh đẹp Đóa Hồng.
Tuy ông lão cản trở hết sức mạnh mẽ, nhưng Hoàng tử không chịu nghe. Trăm năm đã qua, và Đóa Hồng đã đến lúc tỉnh giấc. Hoàng tử tiến gần bụi gai, và chỉ thấy những đoá hoa tự động nở rộ để tránh làm anh bị thương. Khi anh đi qua, bụi gai lại đóng lại. Trên sân lâu đài, anh thấy ngựa và những con chó đang ngủ. Chim bồ câu gõ đầu vào khung cửa sổ. Anh đi vào cung điện và thấy ruồi đang ngủ trên tường, bác đầu bếp sẵn sàng tóm lấy phụ bếp. Còn cô hầu gái thì đang làm lông con gà đen. Anh tiến vào phòng chính của cung điện và thấy cả triều đình đều đang ngủ say. Anh tiếp tục tiến xa hơn nữa. Mọi thứ yên tĩnh như không một tiếng động. Anh có thể nghe thấy hơi thở của chính mình. Cuối cùng, anh đến một căn phòng, mở cửa và thấy Đóa Hồng đang ngủ. Cô trông xinh đẹp và quyến rũ. Khi Hoàng tử chạm môi xuống, Đóa Hồng mở mắt và nhìn anh một cách mê mẩn. Hai người đi cùng nhau xuống dưới. Vua, nữ hoàng và cả triều đình đều tỉnh dậy và nhìn nhau. Ngựa trở lại chạy nhảy; chó săn nhảy lên; chim bồ câu bay qua cánh đồng; ruồi bậu trên tường bò tiếp; lửa trong bếp cháy lên và nấu thức ăn; thịt quay xèo xèo; bác đầu bếp tát phụ bếp một cái khiến hắn hét lên, những cô hầu gái làm tiếp lông cho con gà.
Lễ cưới của Hoàng tử và công chúa Đóa Hồng được tổ chức cùng một buổi lễ hoành tráng. Hai người sống hạnh phúc suốt đời. Công chúa đã được Hoàng tử đánh thức sau một giấc ngủ dài trăm năm. Nguyền rủa độc ác của bà mụ thứ mười ba đã được hoá giải, và công chúa xứng đáng hưởng thụ hạnh phúc.
Nguồn: Cổ tích Grimm
Liên kết tới “Tâm sự của Sách”: Tâm sự của Sách