Những bài thơ tuyệt vời của Xuân Diệu được yêu thích
Khi nhắc đến thơ của nhà thơ Xuân Diệu (tên thật là Ngô Xuân Diệu), chúng ta nghĩ ngay đến những câu thơ mang đậm tình yêu lãng mạn và sức sống mãnh liệt. Đó chính là những đặc trưng tạo nên sự nổi bật của Xuân Diệu trong phong trào thơ mới thời kỳ đầu thế kỷ XX.
Dưới đây là những bài thơ hay, đáng nhớ trong sự nghiệp của Xuân Diệu (Xuân Diệu cũng được biết đến là nhà báo, nhà văn, viết truyện ngắn và làm nhà phê bình văn học. Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về tiểu sử của Xuân Diệu, bạn có thể tham khảo trên Tâm sự của Sách):
Yêu
Yêu, là chết ở trong lòng một ít,
Vì hiếm khi yêu mà chắc được yêu?
Cho rất nhiều, nhận lại chẳng bao nhiêu,
Người ta lạnh lùng, hoặc lãnh đạm, chẳng hay.
Phút gần gũi cũng giống như lúc chia biệt.
Tưởng trăng tàn, hoa tạ với tâm tư,
Vì hiếm khi yêu mà chắc được yêu! –
Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
Họ lạc lối giữa u buồn mù mịt,
Những người theo sau những dấu chân yêu;
Và cuộc sống trở thành một sa mạc buồn bã.
Và tình yêu trở thành sợi dây văng vít,
Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
Nguồn: Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III), NXB Hội nhà văn, 2004
Dại khờ
Người ta khổ vì thương không phải là cách,
Yêu sai duyên, và mến không đúng người.
Có khả năng nhưng không thể tùy ý trao tặng,
Người ta khổ vì xin không phải nơi chỗ.
Đường đi quá êm ái, ai đi cũng nghĩ ngó!
Khi tìm hiểu, gai nhọn đã đâm sâu vào xương.
Vì không kiềm chế được tình yêu,
Người ta khổ vì không thể rời bỏ.
Những người không còn cảm xúc cũng cho là sâu thẳm;
Những trái tim khô héo vẫn tưởng tượng tràn đầy;
Trong hàng ngàn đời tìm kiếm lí do theo dõi sương mây,
Đi mãi để tìm kiếm cả một thế giới dưới đất.
Người ta khổ vì cố chen ngõ hẹp,
Nhưng sự đóng cửa càng khiến ta quyết tâm nhấn mạnh.
Rồi bị tổn thương, người ta giữ gươm dao,
Không muốn chữa lành, không muốn trở thành hạnh phúc.
Nguồn: Xuân Diệu, Gửi hương cho gió, NXB Hội nhà văn, 1992