Bước Chân Theo Dấu Mặt Trời – Hành Trình Trở Về Ấn Độ

  • Tác giả: Phương Thu Thủy. Thể loại: Du ký

“Phải chăng khi ngừng mong muốn mọi thứ đến theo cách của mình thì chúng lại tìm đến?”

Với bản tính lạnh lẽo trầm lặng như đại dương, Biển đặc biệt hứng thú với nắng, kể cả những nụ cười tỏa nắng, dù Biển rất dễ bị say nắng. Có lẽ vì hứng thú với nắng nên khi thấy tựa sách “Bước chân theo dấu Mặt Trời”, Biển muốn đọc ngay dù không có chút quan tâm nào đến Ấn Độ. Và rồi vào một ngày nắng nhạt, Biển đã có cơ hội đọc quyển sách mà mình tăm tia bấy lâu.

Đúng như tiêu đề phụ “Hành trình trở về Ấn Độ”, “Bước chân theo dấu Mặt Trời” là quyển sách du ký, kể về những trải nghiệm của tác giả Phương Thu Thủy khi quyết định nghỉ việc, đóng cửa tiệm tranh lá, tạm rời khỏi người chồng thương yêu để một thân một mình hành hương đến vùng đất Ấn Độ, ngõ hầu tìm kiếm điều gì đó có thể lấp đầy tâm can. Dù nhận được rất nhiều lời khuyên bảo, răn đe, cảnh báo về vấn đề an ninh, cụ thể là tình trạng phụ nữ bị cưỡng hiếp ở Ấn, thì chị Thu Thủy vẫn vừa can đảm vừa liều lĩnh thực hiện chuyến đi một mình.

Biển sẽ không kể lại chi tiết cuộc hành trình của tác giả, vì như vậy sẽ khiến review loãng và nhạt. Biển sẽ dùng một vài chương thú vị đối với mình để chia sẻ chút ý kiến cá nhân. Quyển sách mở đầu với từ “yêu thương” được lặp lại nhiều lần, góp phần thu hút và níu kéo Biển đọc tiếp. Trong suốt chuyến hành hương nhiều tháng trời ở Ấn Độ, chị Thu Thủy rất nhiều lần gặp may mắn, nhận được lòng tốt từ những người hoàn toàn xa lạ. Chỉ hai lần chị cảm thấy sợ hãi đến mức bật khóc: một lần là gặp rắn trong thiền trường, lần còn lại là gặp kẻ biến thái khi đang chờ tàu hỏa. Qua lời kể trong sách, người đọc không hề thấy Ấn Độ có gì dơ bẩn hay lạc hậu hoặc mất an ninh, trái lại còn cảm nhận về nó như thể miền quê VN hiếu khách. Thế nhưng, dù đã đọc hết cuốn “Bước chân theo dấu Mặt Trời” và khá thích cuốn này, Biển cũng sẽ không bao giờ đặt chân đến Ấn Độ.

Xem thêm:   Kể chuyện về người có tấm lòng nhân hậu

“Sang trọng và nhơ bẩn, giàu có và nghèo khổ, mỹ miều và rách nát đến tả tơi, cổ xưa và lạc hậu cùng với sự hiện đại tột cùng ngược chiều nhau… Sự tương phản rõ ràng cùng tồn tại trong một không gian và thời gian”.

Trong lúc đọc, Biển tò mò với hình ảnh “mandala cát” nên đã dùng Google Image để xem, quả thật ấn tượng. Biển nghĩ rằng mandala cát cũng giống như những vòng tròn tạo hình trên cát trong vườn thiền ở các đền thờ Thần Đạo trên nước Nhật, tất cả đều là những loại hình nghệ thuật đậm màu sắc tâm linh và tôn giáo, đòi hỏi tâm thanh tịnh và sự kiên nhẫn vô biên của người làm ra chúng.

Nói đến Ấn Độ thì không thể thiếu đền Taj Mahal, biểu tượng của tình yêu lãng mạn. Cách đây nhiều năm, Biển từng mơ tưởng hão huyền rằng trong đời nhất định phải đến Taj Mahal một lần. Nhưng từ khi biết rằng chính ông vua xây nên đền Taj Mahal lại bị con trai giam giữ suốt những năm cuối đời trong hầm ngục cách ngôi đền này chưa đến 1km, chỉ có thể thoáng nhìn thấy “công trình tình yêu” của mình thấp thoáng qua chấn song, thì Biển mất hẳn ý muốn đến thăm Taj Mahal. Chưa kể là với tình trạng xuống cấp của công trình, tình trạng ô nhiễm trầm trọng của cảnh quan xung quanh, tòa lâu đài kiêm lăng mộ này không còn được Biển ưa thích nữa.

Xem thêm:   20+ Tin nhắn thả thính bá đạo, hài hước không kém phần ngọt ngào

Trong lúc đọc “Bước chân theo dấu Mặt Trời”, Biển vài lần liên tưởng đến cuốn “Ăn, Cầu nguyện, Yêu”, nhất là phần “Cầu nguyện”, vì cả hai nữ tác giả đều tham gia các khóa thiền kéo dài nhiều tuần, nhiều tháng, từ thiền sinh trở thành người phục vụ trong thiền trường, được các thiền sinh khác yêu mến vì cung cách làm việc khiêm nhường và thái độ thân thiện. Tuy nhiên, đọc hết cuốn “theo dấu Mặt Trời”, Biển có hai điều băn khoăn: thứ nhất là không thấy tác giả kể rằng chị ấy có tìm được chân lý lấp đầy tâm can chưa; thứ hai là có đoạn chị ấy nói rằng “sẽ không sống với chồng cả đời”, trong khi từ đầu sách đã miêu tả rằng người chồng rất tuyệt vời, luôn tin tưởng ủng hộ mọi quyết định của chị Thu Thủy, kể cả quyết định đi một mình vài tháng sang Ấn Độ.

Mang theo niềm hâm mộ đối với nắng ấm, Biển hăm hở đọc “Bước chân theo dấu Mặt Trời”, nhưng đọc xong thì Biển cười nhẹ kết luận rằng: không nhất thiết phải đi tận Ấn Độ hoặc bất kỳ nơi nào xa xôi để bước theo ánh nắng. Hoàn toàn có thể đứng tại sân nhà mình, ngẩng đầu đón nắng, tắm nắng và vẫn cảm thấy tâm can được lấp đầy. Khi lòng đã có nắng thì dù trời có mưa, ta vẫn không bị ảnh hưởng, hoặc bị ảnh hưởng chút chút thôi. Tuy vậy, quyển sách màu cam rực rỡ này vẫn rất đáng đọc và sở hữu, vì trừ hai điều khiến Biển băn khoăn, nội dung còn lại trong sách đều sẽ lan truyền năng lượng tích cực cho người đọc.

Xem thêm:   Viết thư gửi mẹ nhân ngày 20/10 (14 mẫu) Bức thư gửi mẹ ngày 20/10 cảm động

“Hãy thôi tìm kiếm, lựa chọn những cảm giác, thay vào đó phải học cách bình thản đón nhận mọi chuyện như khi ta vui cười đón ánh nắng đầu tiên trong ngày cũng như vui cười khi màn đêm buông xuống. Vui hay buồn, khen hay chê, nắng hay mưa, ánh sáng hay bóng tối… tất cả cũng chỉ là quy luật tự nhiên không thể thay đổi. Làm sao ta có thể chỉ chọn niềm vui, chọn lời khen, chọn ánh nắng hay chỉ chọn phần ánh sáng và bỏ qua những nửa còn lại?”

(Sea, 8-5-22)

Related Posts